Tần Vãn không hề vì thế mà thay đổi suy nghĩ của mình. Chọn tin lời quỷ nói mới là hành động ngu xuẩn nhất. Quỷ sẽ không tha cho cô chỉ vì cô thật sự phản bội đồng đội, đó chẳng qua chỉ là thêm một cái bẫy khác đẩy cô vào chỗ c.h.ế.t mà thôi. Cô chưa từng quên, lúc này đây, là vận rủi của cô, chứ không phải của Lộc Kim Triều. Tình thế thoạt nhìn có vẻ bất lợi nhất với Lộc Kim Triều, nhưng vào thời điểm này, chắc chắn chính là bất lợi nhất với Tần Vãn!
Cho nên, bất kể quỷ muốn cô làm gì, cô tuyệt đối không thể nghe theo.
Thấy cô vẫn dửng dưng, thế thân của Lộc Kim Triều đứng phía sau khẽ cau mày, như gặp phải tình huống không thể hiểu nổi. Quỷ vốn không hiểu được tình cảm của con người, cũng không thể vì tạo ra một thế thân mà liền có toàn bộ trí tuệ nhân loại. Nhưng thế thân Lộc Kim Triều này, đích xác “thông minh” hơn một chút so với thế thân của Chu Tử Mặc ở bên cạnh.
Bàn tay sau lưng Tần Vãn càng lúc càng nhiều, mồ hôi lạnh không ngừng rơi xuống trán cô. Cô siết chặt chiếc đồng hồ quả quýt trong tay, đầu óc không ngừng tìm kiếm còn biện pháp nào khác không? Còn cách nào ngoài chiếc đồng hồ này không? Không nghĩ ra được. Điều đó khiến Tần Vãn vô cùng chán nản. Có lẽ, đây chính là nguyên nhân dù đã sở hữu mệnh cách, cô vẫn phải hao phí một lượng lớn tuổi thọ mới có thể sống sót trên ga tàu. Nếu không nhờ may mắn sở hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896061/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.