Chu Tử Mặc và Tần Vãn không nói gì nhiều về hành vi có thể gọi là kinh dị của cô. Lộc Kim Triều nghĩ, có lẽ bọn họ cũng từng thấy những cảnh còn kinh dị hơn? Dù sao thì mệnh cách muôn hình vạn trạng, biết đâu còn có người giống như cô, cần dùng xác c.h.ế.t làm nguyên liệu? Hơn nữa trong ga tàu cũng đầy rẫy những tử thi kỳ quái, thảm không nỡ nhìn, chắc bọn họ cũng đã miễn dịch rồi.
Lộc Kim Triều gõ một khúc xương sườn xuống, vừa nghĩ.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Con rối da đã quay về bên cạnh cô, ngoài việc trên cổ nhiều thêm một cái lỗ nhỏ bằng đầu kim thì không có biến hóa gì khác. Chỉ cần chưa tìm được điểm yếu của con rối da, những hành khách cùng cấp mà để cô ra tay trước, muốn phản sát cô, e rằng vẫn khá khó khăn.
Sau khi lấy hết những nguyên liệu cần thiết, t.h.i t.h.ể của Đỗ Vũ đã chẳng còn nhìn nổi. Phần lớn da thịt nguyên vẹn trên người cô ta đã bị lột xuống, phần bụng bị rạch ra một vết to, nội tạng biến mất không còn, lồng n.g.ự.c cũng bị xẻ mở, mấy khúc xương sườn gãy rời bị lấy đi. Ai không biết, còn tưởng có dã thú nào đã gặm xé qua cái xác này.
Lộc Kim Triều cho nguyên liệu vào túi đã chuẩn bị sẵn, nhét vào ba lô, ngẩng lên mới phát hiện Chu Tử Mặc và Tần Vãn đang nhìn cô bằng vẻ mặt như táo bón.
“Có chuyện gì vậy?”
Cô đứng dậy, vẩy mấy vết m.á.u và vụn nội tạng dính trên tay.
“…Không có gì, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896053/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.