Nếu nói trước đêm qua, nỗi lo lớn nhất của Lộc Kim Triều là những hành khách khác có thể sẽ tìm cách g.i.ế.c người lấy da, thì sau đêm qua, cô lại cảm thấy số người có khả năng làm vậy đã ít đi.
Rất đơn giản, bởi vì vật phẩm linh dị của họ đã giảm bớt.
Dù là dị vật, hay năng lực do mệnh cách mang lại, tất cả những thứ có thể dùng để chống lại quỷ trong sân ga đều được coi là nguồn lực giữ mạng của hành khách.
Cho dù là người có mệnh cách, năng lực của họ cũng không thể vô tận như quỷ.
Về bản chất, đó cũng là một dạng vật phẩm tiêu hao, tuy có thể khôi phục dần, nhưng trong một sân ga, lượng và số lần sử dụng đều có giới hạn.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Đêm qua những người khác đã bị tiêu hao suốt cả đêm, nếu còn đem số vật phẩm linh dị còn sót lại ra đối phó với hành khách khác, cho dù thắng được, thì khi đối mặt với quỷ, còn mấy phần thắng lợi? Huống chi, chế tác bóng da mới cũng cần thời gian.
“Thời gian… ở đây cũng là mấu chốt.”
Lộc Kim Triều cảm khái.
Giờ nhìn lại, những ngày đầu các nhiệm vụ trông như “nhàn nhã”, thật ra cũng đã ẩn chứa nguy cơ c.h.ế.t người.
Bởi vì, nếu họ muốn g.i.ế.c người lấy da, thì phải quyết định ngay trong mấy ngày ấy.
Một khi nhiệm vụ cuối bắt đầu, quỷ sẽ không còn chỉ tấn công “kẻ không hoàn thành nhiệm vụ”, mà sẽ dần dần được giải phóng theo bóng đêm kéo dài, theo thời gian trôi đi, khi ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896028/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.