Đối với bản thân còn có thể gõ chuẩn xác, thì đập vào trán người khác tất nhiên càng dễ hơn.
Nhưng rõ ràng Mạnh Ninh không có sức chịu đựng mạnh mẽ như Lộc Kim Triều. Mới chỉ một búa xuống thôi, cô ta đã hoàn toàn không kìm được nước mắt và nỗi sợ hãi. Cơn đau khiến toàn thân cô co giật, trong lòng vô cùng hối hận, không biết có phải mình đã chọn sai không. Lỡ như chọn nhầm, thì chẳng những đau đớn vô ích, còn mất đi thính lực, chẳng khác nào tự đẩy mình xuống hố lửa!
Thế nhưng, cho dù có lùi bước, trong đầu hối hận bao nhiêu đi nữa, thì sau khi gắng gượng ổn định lại đôi chút, Mạnh Ninh vẫn ngồi xuống trước mặt Lộc Kim Triều.
Nước mắt cô đã chảy ướt đẫm cả khuôn mặt, vậy mà Lộc Kim Triều chẳng hề có chút thương hương tiếc ngọc nào, chỉ lạnh nhạt nói với cô:
“Đừng run, đừng lắc, không thì tôi đập lệch chỗ đấy.”
Vừa mới bịt mất thính giác nên vẫn còn nói chuyện được, chỉ là do không nghe thấy giọng mình, âm lượng cô vô thức lớn hơn trước một chút. Mạnh Ninh nghe vậy thì trong mấy giây đầu còn run rẩy dữ dội hơn, nhưng sau đó từ từ khống chế được thân thể.
Khi thính giác hoàn toàn biến mất, thế giới rơi vào tĩnh lặng, trong lòng cô hối hận đến cực điểm. Nhưng sự việc đã thành sự thật, không còn đường quay lại nữa, Mạnh Ninh trái lại lại thở phào nhẹ nhõm.
Cô không dám lắc đầu, chỉ thấy cơn đau kèm theo chóng mặt khiến ngay cả đi đứng bình thường cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895995/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.