Hiện tại mà nói, manh mối trong trạm dừng lần này dễ nắm bắt hơn hẳn so với【Mất Kiểm Soát】.
Mới chỉ vào phó bản được nửa tiếng, cô đã có vài đầu mối trong tay. Lấy được phiếu thịt, cô liền dự định đến “lò mổ” để hội họp với Vệ Linh.
Dù chưa bàn bạc từ trước, nhưng cô tin Vệ Linh chắc cũng sẽ nghĩ đến chuyện này.
Ra khỏi cửa, Lộc Kim Triều nhìn ra bên ngoài, phát hiện tòa nhà cô đang ở nằm trên một con phố thẳng tắp dị thường, không có bất kỳ ngã rẽ nào, cả con phố dài nhìn thấy rõ từ đầu đến cuối.
Và ở tận cùng con phố ấy, ba chữ 【Lò Mổ】 vô cùng bắt mắt.
Cũng giống như những trạm dừng trước đây, lúc này con phố vắng tanh không một bóng người, điều này lại tạo điều kiện thuận lợi cho việc hội họp với Vệ Linh. Thậm chí họ chẳng cần đến thẳng lò mổ, chỉ cần đứng trên phố là có thể dễ dàng nhìn thấy ai đang ở đâu.
Lộc Kim Triều không phải người đầu tiên ra ngoài.
Cô thấy dưới đèn đường cách đó không xa có một người đang đứng – là một trong các hành khách.
Người kia thấy cô, khẽ gật đầu. Lộc Kim Triều cũng gật đầu đáp lại, nhưng cả hai đều không có ý định tiến lại gần nhau, rõ ràng đều đang đợi đồng đội của mình.
Khoảng mười phút sau, Lộc Kim Triều nhìn thấy Vệ Linh.
Trên mặt đối phương hiện rõ vẻ suy tư, chắc hẳn cũng phát hiện ra điều gì đó.
Chưa kịp để Lộc Kim Triều lên tiếng, Vệ Linh vừa bước ra phố đã cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895956/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.