Giọng nói của người này không tính là nhỏ, vừa đủ để có thể nghe được rõ ràng, nhưng Lộ Vãn An lại đang tập trung đấu trí đấu dũng với Tiểu Bạch, nên không hề nghe thấy.
Người này thấy Lộ Vãn An không lên tiếng mà cứ tiếp tục quằn quại tựa vào gốc cây, khi thì nghiến răng, khi thì lẩm ba lẩm bẩm. Cô nhìn xung quanh một chút, tự nghĩ thầm trong lòng người này có khả năng bị mấy con chó dại bên kia đường cắn phải rồi.
Cô hơi run run một chút, nhìn vào vẻ mặt dữ tợn của người như sắp cắn vào thân cây kia, lại càng nhanh chóng mà lùi về sau hai bước. Mím môi một chút, sau đó dứt khoát lấy điện thoại ra gọi khẩn cấp.
Có vẻ như bước chân của người này lùi lại khá gấp gáp, nên Lộ Vãn An theo bản năng quay đầu sang hướng phát ra tiếng động. Nhưng cũng bởi vì cái quay đầu này của cô, mà người kia bị giật mình, làm rơi luôn cả di động xuống đất.
Lộ Vãn An: "..."
Lộ Vãn An cảm thấy có gì đó không ổn, người trước mắt cô dường như đang sợ hãi cái gì đó. Dưới ánh đèn lờ mờ, Lộ Vãn An không thấy rõ mặt người này, nhưng từ bóng dáng có thể suy đoán ra đến, người này hẳn là con gái. Có vẻ như là một cô gái trẻ, ăn mặt khá là đơn giản, chỉn chu như là...Một sinh viên??!
Lộ Vãn An đã nhìn chằm chằm vào cô gái này rất lâu, nhưng người này lại không hề nhúc nhích, ánh mắt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-cuoc-choi/2710599/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.