Bằng chứng?
Tô Thập Vũ nhớ lại ánh mắt sợ hãi của Thẩm Tuyết Ly khi y hỏi về dấu vết hằn đỏ trên gương mặt của cô.
Lúc đó y gần như chắc chắn rằng đó là do Thẩm Nhĩ Dạ mà không hề mảy may nghĩ rằng Thẩm Tuyết Ly mới chỉ ngầm ám chỉ điều đó.
Câu chất vấn rất có lý của Thẩm Nhĩ Dạ bị y bóp méo thành một câu nói đầy ngông cuồng được nói ra bởi một người con gái trước đây chưa từng coi ai ra gì, mà đối mặt với sự ngông cuồng kia hắn cũng chỉ có thể giận muốn phun lửa.
"Bằng chứng? Còn cần bằng chứng sao? Tôi muốn hỏi cô, rốt cuộc đến khi nào cô mới tha cho Tuyết Ly vậy? Trước đây tôi vì nể mặt cô nên mới không so đo nhiều, nhưng bây giờ tôi muốn cô tỉnh ngộ lại một chút đi. Người con gái tôi yêu là Tuyết Ly và cô ấy cũng đã đáp lại lời tỏ tình của tôi! Thế nên cô đừng cố lợi dụng cái thế lực đã không còn đó để làm phiền chúng tôi nữa!" Tô Thập Vũ nửa tức giận nửa đắc ý.
"Ha ha ha, sao anh cứ nhắc đến thứ sẽ không bao giờ thuộc về mình vậy? Có ước mơ là tốt, nhưng cũng không nên mơ tưởng quá phận đâu."
"Cô nói vậy là có ý gì?"
"Ý trên mặt chữ, tôi không có nghĩa vụ giải thích." Khi nói ra câu này Thẩm Nhĩ Dạ cũng đã ngộ ra vài chuyện. Hình như Tô Thập Vũ cho rằng ba cô bị cách chức thì Thẩm Cố trì sẽ auto lên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-cua-nu-phu/3124982/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.