Sáng thứ hai Thẩm Nhĩ Dạ lê bước chân uể oải tới trường.
Nhìn xung quanh đầy ắp những nữ sinh mặc đồng phục thủy thủ (vì học viện được xây gần cảng) rồi lại chán nản nhìn chính bản thân đang khoác lên một bộ y phục tương đồng.
Cô thở dài não nề: "Thần linh a! Ngài nếu như cho con trọng sinh muộn thêm một tuần nữa, con chẳng phải đã được nghỉ đông luôn rồi hay sao?
Dù vô cùng buồn ngủ, hai mí mắt thiếu tí nữa dính chặt vào nhau như keo 502, cô thế nhưng vẫn cảm nhận được rõ những ánh nhìn "nóng bỏng" đang chòng chọc hướng vào mình.
Haizzz... và cô vừa mới nhớ ra mình còn phải đối phó với một đám phiền toái khác. Dự là vụ scandal hồi đó sắp bùng nổ rồi.
"THẨM NHĨ DẠ CON TIỆN NHÂN KIAAAA!!!!!"
Thẩm Nhĩ Dạ: "...."
Ầy, biết ngay mà...
Ngay sau tiếng thét chói tai là một bàn tay năm ngón phóng thẳng vào bên mặt cô. Những phụ kiện sặc sỡ bắt mắt trên móng tay như những chiếc dao găm đầy sát khí lao đến. Thẩm Nhĩ Dạ nhẹ nhàng nghiêng người lùi lại một bước. Người trước mặt mất đà ngã dúi xuống đất.
"Thẩm Nhĩ Dạ! Sao cô dám tránh hả?" Cô gái vừa ngã dúi dưới đất đang được một nữ sinh khác đỡ dậy. Bộ đồng phục thủy thủ màu trắng nhăn nhúm bám đầy đất tuyết, khuôn mặt được trang điểm kĩ càng méo xệch theo biểu cảm cau có của cô ta.
Sao cô dám tránh hả... Chẳng lẽ cô nên để bản thân bị ăn vả sao?
Thiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-cua-nu-phu/3124962/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.