Chắc chắn đây là một giấc mơ! Nhất định là một giấc mơ mà thôi!
Thiếu chút nữa là Thiệu Dã tự vả mình tỉnh táo lại. Cậu chớp mắt liên tục, nhưng Quan Nguyệt Nhiên vẫn đang quỳ ngay trước mặt, mỉm cười đầy vui vẻ nhìn cậu.
“Em… em trai?” Thiệu Dã không dám tin mà gọi khẽ.
Quan Nguyệt Nhiên nhẹ giọng đáp một tiếng, rồi đỡ cậu dậy, để cậu tựa vào lòng mình. Còn Đại Tư Tế vẫn quỳ g*** h** ch*n cậu, một tay còn đặt trên đùi cậu.
Cái quái gì đang diễn ra vậy?!
Thái độ của Quan Nguyệt Nhiên quá mức tự nhiên, tự nhiên đến mức Thiệu Dã bắt đầu cảm thấy chuyện Đại Tư Tế làm với mình hoàn toàn bình thường.
Cậu mở miệng, có cả trăm câu hỏi muốn hỏi, nhưng cuối cùng chỉ thốt ra một câu, “Sao em lại ở đây?”
Hai cánh tay của Quan Nguyệt Nhiên ôm trước ngực Thiệu Dã, những ngón tay lại không chịu yên phận mà nghịch ngợm khắp nơi. Hắn ghé sát vào tai cậu, cười khẽ, “Em ở doanh trại đợi mãi mà không thấy anh về, lo anh xảy ra chuyện nên đến tìm, hóa ra là anh đang bận làm chuyện này với Đại Tư Tế.”
Thiệu Dã lập tức muốn giải thích, nhưng tình hình hiện tại giống như bị bắt gian tại trận, chẳng có cách nào biện minh được!
Quan Nguyệt Nhiên hơi hé miệng, ngậm lấy d** tai cậu, nhẹ nhàng cắn hai cái rồi mới chậm rãi nhả ra. Hắn làm bộ thở dài một hơi, nói, “Em đã nói rồi, em là người rất rộng lượng mà. Nếu anh trai muốn thu nhận hắn, thì cũng không sao đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho/5191021/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.