Thiệu Dã chọn vị xoài rồi lên giường. Bùi Phương Yến đưa tay ra nói với cậu, “Để tôi làm cho em.”
Mặc dù Thiệu Dã quyết tâm để cho chú bảy nhìn thấy kết quả huấn luyện của mình, nhưng khi chuẩn bị vào việc, tưởng tượng chú bảy đang giúp mình, cậu vẫn có chút lo lắng và ngượng ngùng, nói, “em tự làm là được.”
Bùi Phương Yến cũng không tỏ ra ép buộc, chỉ nói, “Được, em tự làm cũng được”
Thiệu Dã liếc nhìn cuốn sổ tay, ném nó sang một bên, hít một hơi thật sâu, quỳ xuống trên giường, hai tay đã nắm lấy cạp quần, do dự, ngẩng đầu nói với Bùi Phương Yến, “Chú Bảy, hay là em vào phòng vệ sinh làm nhé.”
“Sao?” Bùi Phương Yến nhìn cậu hỏi, “không thể làm ở đây à?”
Thiệu Dã lắc lắc cái bình trong tay nói, “Em sợ thứ này sẽ đổ ra giường.”
Bùi Phương Yến thờ ơ nói, “Không sao đâu. Dù sao thì lát nữa tôi sẽ ngủ ở phòng bên cạnh.”
Thấy Thiệu Dã còn muốn vào phòng vệ sinh, Bùi Phương Yến tiếp tục khuyên nhủ, “Nếu em làm không tốt, tôi vẫn có thể giúp em. Nếu em vào phòng vệ sinh rồi thì tôi không giúp em được.”
Thiệu Dã cẩn thận suy nghĩ lời nói của Bùi Phương Yến, sau đó hai mắt sáng lên nói, “Vậy nếu em cần giúp đỡ thì sẽ gọi chú Bảy.”
Trên thực tế, cậu cảm thấy mình có thể tự mình giải quyết chuyện nhỏ này.
Bùi Phương Yến thầm nói, đáng tiếc là cậu cũng không ngốc lắm.
Đã thế, Bùi Phương Yến ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt hạnh nhân có phần tròn trịa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho/5190990/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.