Nhân viên nhìn Thiệu Dã, nói: “Hôm nay phần livestream mùa đầu tiên của Neverland đã kết thúc hoàn mỹ. Chúc mừng cậu, cậu Thiệu, cậu là người chiến thắng cuối cùng!”
Thiệu Dã chặc lưỡi, ừm, đúng như dự đoán, chẳng có chút bất ngờ nào cả. Thật ra cậu còn chả nhớ nổi nhiệm vụ của đám tình nguyện viên trong từng thế giới là gì nữa, nhưng nghĩ lại thì chắc cũng chẳng quan trọng lắm.
Cậu thờ ơ “Ồ” một tiếng, điều chỉnh nhịp tim vẫn còn đập thình thịch trong lồng ngực, sau đó ngồi dậy khỏi khoang trò chơi, quay đầu đầy mong đợi hỏi nhân viên: “Bệ hạ tỉnh chưa?”
Nhân viên có chút áy náy trả lời: “Hiện tại vẫn chưa ạ.”
Thiệu Dã nhíu mày, tỏ vẻ không vui: “Không phải các người nói là chờ livestream kết thúc thì bệ hạ sẽ tỉnh lại sao?”
Nhân viên cẩn thận nhớ lại… Hình như câu này không phải do anh ta nói? Thế là anh ta chỉ có thể cười trừ: “Cậu Thiệu, tôi cũng không rõ tình hình cụ thể, có lẽ cậu nên hỏi tổ trưởng của chúng tôi.”
Thiệu Dã gật đầu, sau đó bật dậy nhảy khỏi khoang trò chơi, chạy vèo thẳng đến văn phòng của tổ trưởng Cừ Tòng Vanh.
Lúc này, Cừ Tòng Vanh đang họp trực tuyến với viện nguyên lão. Thấy Thiệu Dã lao vào, anh ta không hề do dự mà nhường luôn ghế cho cậu.
Thiệu Dã cảnh giác liếc Cừ Tòng Vanh một cái. Gì đây? Nhường ngôi truyền vị hả? Vậy thì ngại quá đi mất! Mà lương tháng của anh ta là bao nhiêu nhỉ?
Cừ Tòng Vanh nghiêm túc giải thích: “Các lãnh đạo viện nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182951/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.