Trước cổng nghĩa trang có người gác đêm canh chừng, bên trong còn lắp cả camera giám sát. Vì thế, Thiệu Dã không còn cách nào khác ngoài hóa về hình dạng thật, lẩn lút trong bụi cây, rồi điên cuồng phá hoại như một con thỏ quậy phá chính hiệu.
Lục Thần chẳng qua chỉ là một chàng rể ăn nhờ ở đậu, dựa vào đâu mà vỗ ngực tuyên bố tổ mộ nhà họ Tống không có vấn đề? Giờ thì có vấn đề rồi đấy nhé! Cứ đợi sáng mai mà cúi đầu xin lỗi anh cả đi!
Nghĩ đến viễn cảnh Lục Thần đỏ bừng mặt vì tức, Thiệu Dã đào mộ càng hăng. Hình nhân giấy thì vắt vẻo trên bia mộ, hai chân nhỏ đung đưa theo chiều gió, mắt sáng rỡ như đang xem một bộ phim hài kịch đen tối.
Con thỏ trắng đào phía trước xong, lại nhảy sang đào phía sau. Đào được một lúc, nó dừng lại, rũ bùn khỏi người, giơ hai chân trước lên, vung vài cú đấm thỏ thỏ, rồi đá đá chân sau, tung tăng hai vòng, sau đó lại chăm chỉ đào tiếp.
Hình nhân giấy cứ lắc qua lắc lại, cười khúc khích quên mất cả nhiệm vụ. Có vẻ như tổ mộ nhà họ Tống thực sự có vấn đề rồi.
Lục Thần đã dán một lá bùa trong mộ. Nếu có ai cố ý phá hoại, anh ta sẽ lập tức cảm nhận được.
Trong phòng ngủ tối om, Lục Thần đang ngủ say như chết thì choàng tỉnh dậy. Anh ta ngồi bật dậy, tay nhanh chóng kết ấn, lá bùa dưới lòng đất lập tức tự bốc cháy, hóa thành tro bụi.
Khói bùa vừa tan, cô hồn dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/5182902/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.