Suốt nửa tháng trôi qua, trong công ty đều không có tí động tĩnh gì, loại ngày chờ chết kiểu này thật đúng là không dễ chịu , nhất là khi không biết ngày nào sẽ chết.
Hasse thấy bộ dáng thần kinh điên khùng mỗi ngày của ta , chẳng những không thèm an ủi ta, ngược lại còn làm ta hoảng sợ . Giữa trưa khi cùng nhau đi ăn cơm , anh ta luôn nói với ta như thế này : “Tôi thực luyến tiếc người trợ lý như cô , Tô Nhuận này, nếu cô đi rồi thì cũng đừng quên tôi nhé.”
Lúc ấy ta vừa nghe xong , lập tức bi thương muốn chết , khóc không ra nước mắt, “Đã công bố rồi sao? Cấp trên quyết định ư ?”
Hasse ai thán lắc đầu, “Tôi chỉ là tùy tiện cảm khái một chút thôi , vạn nhất ngày nào đó cô thật sự đi rồi, tôi sợ là tôi sẽ không kịp nói lời tạm biệt với cô .”
Có câu chuyện cổ tích tên là sói đến đây, Hasse hiển nhiên chính là đứa trẻ trong câu chuyện kia , ban đầu ta còn tin tưởng, về sau thì rõ ràng là trợn trắng mắt .
Ta thật sự là nhịn không được , chạy tới hỏi thăm An công tử, bệnh mặt than của An công tử đã trở lên lợi hại hơn , đã bắt đầu run rẩy cục bộ , cái gọi là cục bộ chính là ở khóe môi vẫn cứ giơ lên mãi , ta cũng không biết là đang khóc hay là đang cười, anh ta nói: “Không có tin gì chính là tin tốt , những lời này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-bay-tap-the/2188253/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.