Ta thật là bị phòng bếp của An công tử làm cho chấn kinh rồi!
Nhìn lên theo hướng bốn mươi lăm độ đến tủ bát, đống đồ làm bếp kia căn bản là chưa từng được sử dụng , sạch đến mức không nhiễm một hạt , một đống lớn cái thứ gọi là nguyên liệu nấu ăn mà ta không biết tên , còn có ta giống như hung linh u oán trong đêm khuya , cùng với An công tử kiađang cười tươi như bãi nước mùa xuân, tất cả hợp thành một hình ảnh, làm cho ta nghĩ tới hai chữ, kinh dị , ba chữ , thật kinh dị .
Ta nuốt nước miếng, “Không phải là anh sẽ bắt tôi đem những thứ này đều biến thành đồ ăn cho anh đấy chứ ?”
Anh ta gật gật đầu, “Tôi cũng không biết là cô biết làm cái gì, thế nên mỗi dạng đều mua một chút , cô xem thế nào rồi làm đi.”
“Anh không hối hận chứ ?”
“Bớt nói nhảm đi !”
An công tử đóng cửa phòng bếp lại , rất có xu hướng để cho ta tự sinh tự diệt ở bên trong .
Ta đối với một đống nguyên liệu nấu ăn này phát sầu, nghĩ rằng , An công tử anh cũng thật tín nhiệm tôi , anh không sợ tôi thiêu rụi cả phòng bếp nhà anh sao ?
Tay nghề nấu ăn của ta thế nào ta biết rõ , chính là dừng lại ở trình độ nấu mỳ, cho nên từ nhỏ ta đã bắt Đường Duy Cầm luyện tốt tay nghề nấu ăn , để về sau khi chúng ta kết hôn thì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-bay-tap-the/2188247/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.