Chủ tịch Mao dạy chúng ta làm gì cũng phải thực sự cầu thị, cho nên khi nghe được một câu nói ái muội như vậy của An công tử , ta cảm thấy giả ngu đã không thể lừa dối quá quan được nữa rồi .
Cho nên ta cải biến sách lược , vươn ngón tay cái hướng về phía anh ấy , hung hăng khích lệ anh ấy một phen, “An công tử , anh thật không hổ là thương nhân điển phạm a! Anh vì người tiêu thụ suy nghĩ như thế quả nhiên là chuyện rất may mắn cho nghành nghề bất động sản về sau a! Em thay mặt cho quần chúng nhân dân cảm tạ anh !”
An công tử nhìn ta , cười nhạt , không nói lời nào.
Ta nuốt nuốt nước miếng , nói tiếp , “An công tử , em chưa thấy qua thương nhân nào như anh , từ nhỏ mẹ em đã giáo dục em rằng làm thương nhân thì phải gian trá xảo quyệt , bằng không thì làm sao mà kiếm tiền được cơ chứ ? Anh xem hai cái cửa hàng của nhà em đó , là bởi vì tâm địa nhà em rất thiện lương cho nên vẫn luôn ở trạng thái sắp đóng cửa . Nhưng là từ khi quen biết An công tử , từ khi nghe xong lời vừa rồi của anh … Lời nói hùng hồn đó làm cho em hoàn toàn phủ định những lý luận trước kia ! Thương nhân có tiền giống như anh , nguyên lai cũng không phải xấu xa a! Nếu thương nhân Trung quốc đều giống như An công tử anh thì có phải thế giới này sẽ luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-bay-tap-the/2188218/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.