Cắn anh?
Nga, sao lại hung dữ vậy?
Đáy mắt nâu sẫm của "ông chú già" hơi lóe tia sáng, cười nói, "Lợi hại như vậy sao?!"
Vẫn lười biếng như cũ.
Sở Từ trợn tròn mắt như muốn rớt ra ngoài, tức giận quay đầy, vừa vặn nhìn thấy có đĩa bánh quy do Tiểu Bính, một nhân viên phân tích dữ liệu làm, cô liền cầm lên đút vào miệng nhai cho hả giận.
Tên hỗn đản này.
Trà Bạch: Từ Từ, bình tĩnh!! Chúng ta là......
Sở Từ 【 mặt vô biểu tình 】: Nhuyễn muội tử.
Trà Bạch:...... Rất tốt, cuối cùng ngươi cũng đã học được.
Nhìn Sở Từ vẫn đang tức giận nhai bánh quy, Trà Bạch im lặng trốn đi.
Đợi một lúc lâu sau vẫn chưa thấy ai đồng ý lời mời, Cố Tầm Xuyên liếc mắt sang, liền nhìn thấy hai má phình lên do bất mãn của tiểu cô nương, không nhịn được đưa tay chọc vào đôi má phình lên của cô.
Tự mình đưa tới cửa tìm cắn, nếu bỏ qua thì chả phải là đã bỏ lỡ cơ hội lớn sao?
Nghĩ vậy, Sở Từ liền quay đầy cắn vào đầu ngón tay anh, bất quá vì do Tầm Xuyên rất quý đôi bàn tay này, nên cô cũng không dùng quá nhiều lực.
Răng nanh cọ vào lòng bàn tay Cố Tầm Xuyên, tiểu cô nương trừng mắt hung dữ nhìn anh.
Giống hệt như con mèo nhỏ chưa được cai sữa, nhưng tính tình lại chẳng hề nhỏ chút nào.
Bộ dáng mèo nhỏ tức giận.
Trông cực kỳ đáng yêu.
[Giá trị yêu thích của Cố Tầm Xuyên +5, hiện tại 15.]
"Cắn thật sao?" Cố Tầm Xuyên cũng không vội vã rút tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-nam-than-sung-len-troi/1041587/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.