Đến làm gì......?
Trong nháy mắt, Sở Từ sửng sốt, theo bản năng hướng lòng bàn tay anh xoa.
Động tác giống như mèo nhỏ.
Vừa ngoan vừa ngọt.
Trong nháy mắt liền đem cảm xúc Lục Tấn vừa thu liễm lại được câu ra tới.
Đáy mắt Lục Tấn hơi ám, nhìn chằm chằm vào Sở Từ.
Lúc này tiểu cô nương mới phản ứng lại mình đang làm gì, đôi mắt to tròn xẹt qua tia mê man, cầm lấy cổ tay hắn, tựa hồ muốn đẩy ra.
Tay nhỏ đặt lên tay anh, lòng bàn tay cô vô ý thức ấn vào tay Lục Tấn một chút.
Động tác như tiểu nãi miêu, nãi thanh nãi khí.
[Giá trị yêu thích của Lục Tấn +7, hiện tại 45.]
Nghe thấy thông báo của hệ thống vang lên, động tác Sở Từ cầm tay Lục Tấn hơi dừng lại, đôi mắt sáng ngời ngước lên, nhìn thoáng qua gương mặt anh, đáy mắt mang theo tia mờ mịt, tựa hồ như đang cảm thấy khó hiểu.
Sau đó rũ mắt, duỗi tay chạm vào lòng bàn tay Lục Tấn.
Tóc của cô chạm vào cổ tay anh, mang theo loại cảm giác vi diệu, Lục Tấn lập tức phục hồi tinh thần.
"Em là động vật nhỏ sao?" Lục Tấn véo má cô, thấp giọng nói, đôi mắt luyến tiếc dời đi.
Chính là......
Thật đáng yêu.
"Tiếp tục." Anh rũ con ngươi, ngay sau đó mở miệng, bàn tay không muốn rời đi.
Không có giá trị yêu thích, không tiếp tục!
Sở Từ trừng mắt, lui người về phía sau.
Nói bắt làm cũng là anh, ghét bỏ cô cũng là anh, tại sao từ đầu đến cuối đều là anh? Yêu cầu nhiều như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-nam-than-sung-len-troi/1041502/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.