"Mọi người đều làm chứng cho tôi, bọn họ dù có ỷ quyền đông hơn cũng không phải sợ!"
Người phụ nữ kia phỉ nhổ, lời nói giống như mình đang nói sự thật.
Sở Từ rũ mắt suy tư, đột nhiên một thanh âm lãnh đạm truyền tới.
"Đừng vội đưa ra phán xét, từ kết quả khám nghiệm thi thể của chúng tôi thấy rằng nạn nhân có thể là do ngã từ trên mái nhà xuống, hỡn nữa căn cứ vào thời gian gọi 120 và thời gian nạn nhân qua đời cách nhau tận ba giờ, ngoài ra thi thể đã ngã quá ba giờ mà gia đình đều không có bất luận cứu giúp dù bọn họ chỉ cần gọi điện thoại, hơn nữa lúc đó xe cứu thương mới tới bệnh viên, chúng tôi đang theo dõi bên trong, đây là chi tiết cụ thể, mấy người có muốn xem?"
Sở Từ giương mắt, liếc mắt liền thấy một bàn tay chậm rãi nâng mắt kính, tay khác cầm một tập hồ sơ màu xanh biển đưa về phía trước, đáy mắt là một mảng lạnh lùng, môi mỏng hé mở.
Nghe xong, những người đang nháo loạn kia liền câm nín, liếc nhìn nhau một cái, đáy mắt xẹt qua một đạo kinh hoảng.
Nhìn thấy biểu tình bọn họ, Lục Tấn cười nhẹ một tiếng, liếc mắt sang cô gái khuôn mặt tái nhợt, ăn mặc trang phục người bệnh đơn bạc, "Nháo loạn bệnh viện, ngược đãi trẻ nhỏ, mặc dù đó là con của các người, cái tội danh như vậy còn không rõ sao, nếu không chúng ta nhìn lại camera xem ai đúng ai sai?"
Thanh âm hơi thấp, mang theo vài phần nguy hiểm, mắt phượng hẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-nam-than-sung-len-troi/1041487/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.