*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay khi Tô Ngữ Bạch đang đấu nhãn với đôi mắt hoa đào tích điện kia, mọi người xung quanh cùng với tiếng ồn ào dường như đã tự động biến thành một bức bình phong che chở quanh không gian, dùng văn nghệ để miêu tả thì chính là—— thế giới nháy mắt trở nên an tĩnh đến lạ thường, trong đáy mắt của hai người bọn họ dường như chỉ có hình bóng của đối phương …..
Khụ khụ, khôi phục trạng thái bình thường, thanh niên đầu hai như Tô Ngữ Bạch sao có thể có ý nghĩ phiến tình như thế?
Sẽ không.
Cho nên giờ phút này đây, nội tâm Tô Ngữ Bạch không ngừng suy nghĩ chính là: Đáng ghét(1),thật anh tuấn, thiếu chút nữa là bị chói mù mắt rồi +_+
Sự thật chứng minh mị lực của trai đẹp ngay lập tức có tác dụng nha, gần kia con người ban nãy không thèm để ý Tô Ngữ Bạch, hiện tại mĩ nam chỉ vừa nói một câu, mọi người liền thần tốc trải ra một con đường rộng rãi cho anh, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không nhìn ra được.
“Học trưởng, vào đi thôi.” Thanh âm của cậu trai khôi ngô tuấn tú kia đã A(2)mất hồn của anh lại vang lên bên tai, có lẽ vì để phối hợp với vẻ ngoài đẹp trai chói lòa và thanh âm ôn nhu, hắn phi thường lịch sự tử tế, làm một cái động tác mời anh.
Tô Ngữ Bạch 囧.
A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-hung-manh/2365568/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.