Khi người bị bán đứng gặp kẻ bán đứng sẽ xảy ra chuyện gì? Chẳng qua là trừng mắt nhìn nhau, gầm gừ nhau, sau đó bắt đầu chém nhau. Kết quả chém nhau phụ thuộc vào giá trị võ lực của đôi bên, giá trị võ lực lại bao gồm hai phương diện là chất lượng và số lượng, so chất lượng, bọn họ không ổn, so số lượng, Vũ Vô Chính không ổn. Điều quan trọng hơn là Vũ Vô Chính đã năm ngày chưa ăn cơm, cho dù vừa ăn no xong cũng không nhanh hồi phục đến thế. Kết quả chính là, khi cuộc chiến đấu phát triển đến giới hạn mà Hoắc Cải cho phép, Vũ Vô Chính đã toàn thân đầy máu, thương tích khắp người. Mà đại quân quan binh + phản đồ cũng chỉ chừa lại mấy chục người của quan binh.
“Vũ tặc, còn không mau đưa tay chịu trói!” Tên dẫn đầu quan binh thấy trước mặt Vũ Vô Chính đã là vực thẳm, lập tức liền vui mừng.
Vũ Vô Chính dừng bước chân, quay người đối mặt với đám địch nhân, ngoắc ngoắc tay, ngửa đầu cười ngạo nghễ: “Lên cả đi, từ trước đến nay chỉ có Vũ Vô Chính chiến tử, chứ không có Vũ Vô Chính đầu hàng.”
Chợt, bụi cây bên cạnh vực thẳm rung rung. Tầm mắt của hai đám nhân mã lập tức di chuyển…
Một sinh vật đầu cắm cành cây, mặt bôi tương xanh chậm rãi thò đầu ra, nhe hàm răng trắng ởn cười y như Hứa Mộc Mộc: “Các vị buổi trưa tốt lành, ăn gì chưa?”
“Ngươi đến làm gì?” Vũ Vô Chính hung hăng trừng mắt nhìn y, ánh mắt phẫn nộ gần như có thể chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-dang-nguoc-ba/1343572/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.