[Chỉ cầu một khi từ biệt liền xa cách vạn dặm, ngày sau ấm lạnh mong tự bảo trọng.]
Nếu như tin thì không làm gì cũng được. Nếu như không tin, làm gì cũng đều sai.
Tội danh phản bội của Vạn Tư Tề ngay trước mắt, ngay sau đó lại thêm ép buộc mang người đi. Bức tường trong lòng Hoắc Cải lại dày thêm tam xích, thần quỷ khó xâm nhập, dứt khoát nói rõ ràng, không cho phép Vạn Tư Tề nhúng tay vào chuyện thi Hương một chút nào nữa.
Vạn Tư Tề từ trước đến nay trái tim như lưu ly, trong ngoài đều sáng tỏ, thấy Hoắc Cải đối với công danh đã thể hiện quyết tâm nhất định phải đạt được, liền theo ý nguyện của y, không can thiệp vào nữa.
Hoắc Cải tự đi bận rộn với cái mà y gọi là “thi cử”, mà Vạn Tư Tề thì bắt đầu dùng mọi thủ đoạn, lo lót quan hệ, để cầu Hoắc Cải sau khi trúng cử có thể được một chức quan khấm khá, triệt để thoát khỏi phạm vi săn đuổi của Đông Phương Vị Minh.
Vạn Tư Tề tính toán trăm phương nghìn kế, cuối cùng không thể đoán được Hoắc Cải từ đầu đến cuối đều đang lừa hắn, còn lừa như thật. Hoắc Cải hai ba câu liền bỏ thi. Đáng buồn Vạn Tư Tề hắn khổ tâm tính toán, tất cả đều bị hủy trong phút chốc.
Hắn chạy chọt, hắn lừa dối, hắn dung túng, hắn ẩn nhẫn, tất cả những gì hắn muốn chẳng qua chỉ là Hoắc Cải có thể trúng cử tránh nạn, đến cuối cùng, ngay cả điều đó cũng không thể đạt được.
Trong nháy mắt, bốn bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-dang-nguoc-ba/1343559/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.