Vì người giám hộ đã đến, sinh hoạt ngày thường của Hoắc Cải tất nhiên ngoại trừ nằm dài vỗ béo còn phải chăm chỉ học tập. Sách chuẩn bị cho kỳ thi sắp thành một đống chỉnh tề bên sập: nào là “Cửu chương luật”, “Trương Khâu Kiến”, “Hạ Hầu Dương”, “Chu Bễ”, “Ngũ Kinh Toán”, “Ký Di”, “Tam đẳng số”, “Chuế Thuật”, “Tập Cổ”…
Trình độ chăm chỉ của người này hoàn toàn có thể nghe ra từ trong những lời bàn tán lén lút của đám hạ nhân…
“Ngươi nói xem tam thiếu gia ngày ngày đóng cửa lẩm bà lẩm bẩm là đang niệm gì thế?”
“Lão gia nói là đang niệm công khóa (học bài).”
“Ngươi ngốc thế, người có học người ta toàn niệm mấy thứ như chi hồ giả dã, ngươi nghe có giống không nào?”
Thế là hai người dán tai lên cửa sổ, người trong phòng đang niệm đến đoạn: “Chính nam ngàn dặm. Câu một thước năm tấc. Chính bắc ngàn dặm. Câu một thước bảy tấc…”
Hai tên người hầu lập tức ngộ ra.
“Tam thiếu gia đang niệm thần chú phải không?
“Ta nghe giống thế lắm.”
“Thảo nào mà đại phu ngày nào cũng nhắc đi nhắc lại là thương thế của tam thiếu gia lành rất mau.”
“Tam thiếu gia kỳ thực là yêu tinh biến thành rồi…”
“Ta thấy giống thế lắm.”
Tên yêu tinh nào đó vì nhìn thấy bên cửa sổ có bóng người mà tiến lại gần lập tức mồ hôi nhỏ giọt, không ngờ câu nói ví von kinh điển ** “Ngươi đồ yêu tinh chuyên giày vò lòng người.” mấy tên hạ nhân này đã không dạy mà tự hiểu trước rồi.
Từ việc này chúng ta có thể rút ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-dang-nguoc-ba/1343517/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.