Hoắc Cải vừa nghĩ tới chuyện mình lần này bị hai huynh đệ kia ăn mất, bi thương liền trào dâng từ đáy lòng. Nhưng mà có một điểm rất thần kỳ, tuy Vạn Tư Tề đem Hoắc Cải ôm rất chặt, nhưng vẫn giữ im lặng. Hình như không muốn để cho Vạn Thử Ly biết được sự có mặt của hắn.
Vì thế Hoắc Cải kìm lòng không được lại bắt đầu YY: Vạn Tư Tề này liệu có phải là sau khi trói mình lại rồi, tiện thể cũng đè Vạn Thử Ly ăn luôn, chơi song phi. Tuy nói Vạn Thử Ly là tên lưu manh, nhưng có gen của Vạn gia, nên tốt xấu gì cũng là tên lưu manh bên ngoài kim ngọc bên trong thối nát, trước lạ sau quen, Vạn Thử Ly làm thụ là vẫn có thể đảm nhiệm được.
Ừm, một ngựa hai yên so với song long nhập động tốt hơn nhiều!
Giữa lúc Hoắc Cải đang YY một cách hừng hực khí thế, Vạn Thử Ly đuổi theo không bỏ cũng đã từng bước từng bước một mò tới bên cái giường tối om như mực. Hắn cười ~ dâm vươn cái móng heo ra…
“Chát.”
Tay Vạn Thử Ly bị đánh bay.
Không ngờ tiểu bạch thỏ cũng dám nhe răng, Vạn Thử Ly lập tức phẫn nộ, âm lượng đề cao mà rít gào: “Ngươi cư nhiên dám động thủ với ta!”
Mà Hoắc Cải lúc này rất muốn cos Đậu Nga, chuyện vừa rồi mình muốn làm cũng là hữu tâm vô lực, hoàn toàn là tên khốn Vạn Tư Tề kia nắm tay mình làm mà.
Vạn Thử Ly cảm thấy bị mạo phạm nghiêm trọng liền không nói hai lời, trực tiếp nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-suc-dang-nguoc-ba/1343486/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.