*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người đàn ông trước mặt cao lớn như ngọc, nửa mặt bị mặt nạ đầu heo che khuất chỉ lộ ra cằm. Đường cong của cằm cân xứng mượt mà, có thể thấy khuôn mặt rất đẹp. Ánh mắt như mặc ngọc, lúc nhìn người như có thể bị hút vào trong. Dương Nguyên Nhất nắm chặt bàn tay đưa tới trước mặt cậu, có chút lạnh lẽo khô hanh nhưng rất thoải mái. Cậu bị kéo vào phòng hạ xuống dưới đất, thu tay về.
Dương Nguyên Nhất: "Anh là Sếp của "Monster"?"
"Ngụy Duyên Khanh." Ngụy Duyên Khanh báo tên của mình, nhìn toàn thân Dương Nguyên Nhất, sau khi không phát hiện vết thương thì đưa mắt nhìn đống lộn xộn trong phòng: "Làm sao cậu biết tôi là sếp?"
Dương Nguyên Nhất: "Tôn lão và Vương Tiểu Hồng từng nói trong văn phòng tính luôn cả tôi thì có năm người, không tính sếp. Tôi đã thấy những người khác, duy chỉ có sếp là chưa từng thấy qua." Dừng một chút, Dương Nguyên Nhất tiếp tục nói: "Tôi tên Dương Nguyên Nhất."
Ngụy Duyên Khanh: "Tôi biết."
Dương Nguyên Nhất nghe ra âm thanh của anh chính là hai lần đến văn phòng thám tử, nghe được âm thanh ở ống loa ngay cửa. Tuy rằng trải qua thay đổi dòng điện, âm sắc có chút bất đồng, nhưng vẫn có thể nhận ra. Những vật như lư hương trên bàn thờ đã bị đánh ngã, may mà bài vị vẫn ổn không bị hư hao gì, Dương Nguyên Nhất ôm bài vị vào lòng, lau sạch.
Ngụy Duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-su-vo-tan/5574/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.