Qua mấy ngày, hồ yêu kia quả thực tới địa phủ.
Bạch Phi Phi dắt một đoàn hồn phách đi tới Tiết Thành, xa xa liền thấy một nam tử mặc hồng y đứng trên cầu Nại Hà, một đầu tóc xanh như suối, ngũ quan tinh xảo, gương mặt xinh đẹp kia vừa nhìn liền biết là một con hồ ly tiêu chuẩn.
Hồ ly tinh nhìn chằm chằm nước sông Vong Xuyên chảy băng băng không ngừng, cúi đầu, cũng không biết là đang suy nghĩ gì.
Bạch Phi Phi thấy Mạnh Bà chỉ lo rót canh, không để ý đến hắn.
Y không thể làm gì khác hơn là làm như không thấy hắn, dắt đoàn hồn phách tiếp tục đi. Đang chuẩn bị lên cầu thì thấy một người vội vàng chạy ngang qua, chạy thẳng tới chỗ hồ ly trên cầu.
Bạch Phi Phi dừng lại. Một hồn phách đụng phải hồn phía trước, lảo đảo tại chỗ.
“Đừng làm chuyện điên rồ!”
Nguyên lai không phải ai xa lạ mà là Tam Điện Diêm vương gia Tống Đế Vương.
Bạch Phi Phi không dám vượt qua vị đại nhân kia, không thể làm gì ngoài đứng ở chỗ cũ chờ đợi.
Hai vị đứng trên cầu đến xuất thần, hoàn toàn không để ý đến người bên ngoài. Chỉ thấy Tống Đế Vương từ phía sau siết chặt lấy eo hồ ly tinh kia, ngăn cản nói: “Chính là ở dưới Du Oa địa ngục, ta vẫn chờ ngươi. Thế nhưng vừa vào tới Vong Xuyên, ngươi liền hồn phi phách tán, hôi phi yên diệt!”. (1)
(1) Hôi phi yên diệt: tan thành tro bụi.
Hồ ly đẩy tay người phía sau ra, giận dữ nói: “Chuyện đã như vậy, ngươi hà tất phải quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-sai-but-ky/580859/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.