🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chung Diệc Tâm nheo mắt nhìn ra bên ngoài, đã là chạng vạng rồi. Từ góc độ này của cô, vừa khéo có thể nhìn thấy vầng trăng khuyết mờ mờ treo lơ lửng cuối chân trời, vì vừa tỉnh ngủ nên tầm nhìn của cô không rõ, ánh trăng như được phủ thêm một lớp viền nhạt nữa. Gió nhẹ hây hây, ánh trăng tĩnh lặng, nhưng trong lòng cô lại như nổi sóng.



Vừa rồi tự dưng cô lại cáu kỉnh với người này, thật tệ.



Chung Diệc Tâm chẳng phải kiểu con gái dễ nổi giận với người khác, có lẽ do từ bé đã được dạy phải nhẫn nhịn, ông bà ngoại luôn luôn nhắc cô làm những điều tốt. Khi quay về bên bố, được sống trong bầu không khí gia đình hòa thuận, cũng có đôi khi bực bội đôi chút muốn xả ra, nhưng nề nếp giáo dục tốt không cho phép cô tùy tiện phát tiết.



Bố cô, Chung Nhạc Kỳ từng dạy cô, tức giận là biểu hiện của bất lực, chỉ có kẻ yếu đuối mới như vậy, cô nghĩ lại, hiện giờ cô đang ốm, bị “bà dì” hành hạ, yếu đuối thì yếu đuối chứ sao.



Phòng không bật đèn, có vài chùm sáng từ bên ngoài hắt vào, lờ mờ không rõ. Cô nhìn Trần Hiêu đang đứng cạnh giường, vẻ mặt lãnh đạm, không trông ra là có tức giận hay không.



Cô cảm thấy hơi có lỗi, bèn ngồi dậy bật đèn bàn, định nói một lời xoa dịu bầu không khí, nhưng khi mở miệng thì lại thành, “Sao anh lại đến đây?”



Hỏng bét rồi, lại lỡ lời, vừa nãy thì trách người ta đến muộn, giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc/2817108/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quy Phục
Chương 19: Đồ ôm cải thảo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.