🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Mặc Quân vừa bước ra ngoài thì một thân ảnh nhỏ bé đã chạy tới, thân ảnh ấy đâm sầm vào anh, ngay sau đó liền ngã ra, mắt bắt đầu rấm rức từng giọt một, khóc một cách uất ức.

“Sao chú lại đẩy cháu ngã, không biết đâu, cháu đã bị thương, phải bắt đền chú.”

Lăng Kì lăn ra khóc ngay tại chỗ, Lăng Vi đứng sau lùm cây phía xa cũng bị một pha ngạc nhiên, đứa em trai này thật rất có tố chất làm diễn viên.

Lăng Vi ngước tìm mắt lên người đàn ông cao ráo ấy, vài phút sau cũng không hỏi há hốc mồm, chú ấy, thật sự rất đẹp trai. Mặt cô bé hơi đỏ lên, nhấn con chip bên tai nhỏ giọng.

“Đánh nhanh thắng nhanh, mau lên.”

Lăng Kì nhận được tin cũng từ từ đứng dậy, ôm đùi của Phó Mặc Quân lại khóc thút thít.

“Chú ơi, chú làm cháu bị thương rồi.”

Trợ lí đứng bên cạnh thì trong trạng thái căng thẳng, tổng giám đốc chưa bao giờ thích con nít cả, hơn nữa sau khi thiếu phu nhân rời đi, tính cách của tổng giám đốc lại càng ngày càng khó nắm bắt.

“Phó tổng, hay để tôi dắt đứa bé đi thay ngài.”

Lăng Kì nhíu mày, sau đó ôm chặt chân Phó Mặc Quân.

“Không được, chú này làm cháu bị thương, phải là chú này dẫn cháu đi.”

Phó Mặc Quân cúi đầu nhìn xuống cậu bé phía dưới, đứa bé này, trông cũng thật dễ thương, thế nhưng anh lại có một cảm giác rất quen thuộc.

Anh khụy gối xuống, đưa tay vuốt tóc cậu bé, nhẹ nhàng hỏi chuyện.

“Cháu đau ở đâu?”

Lăng Kì ngước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phuc-vo-yeu/1185306/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.