Lâm Thiên Lí cầm lấy khăn lông nhúng vào nước ấm sau đó vắt khô giúp Lâm Trường Tư lau mặt, Lâm Trường Tư yên bình chìm vào giấc ngủ đã không còn vẻ đau đớn như đêm qua, hiện tại dung khan khi ngủ vô cùng thanh bình.
Lâm Thiên Lí vén cổ áo lên lau người cho y, chuyện hôm qua thật sự đã dọa hắn đến mức suýt nữa phát điên, cũng may Chương Chính Tề kịp thời cứu chữa mới không xảy ra việc gì lớn, hắn hạnh phúc hôn lên trán Lâm Trường Tư rồi vuốt ve khuôn mặt nhợt nhạt của y, bé ngoan, Tiểu Bảo đã ra đời, em cũng ngủ cả ngày còn chưa chịu tỉnh dậy nhìn con sao?
Em không biết con có bao nhiêu đáng yêu đâu, nuôi em ăn ngon uống tốt như vậy em cũng không béo lên chút nào ngược lại bé con lại béo lên rất nhiều, mum múp thịt, là bộ dáng bánh bao thịt em thích nhất, không phải em rất yêu con sao? Nhanh tỉnh dậy đi chứ.
Chương đạo sĩ ôm Tiểu Bảo đẩy cửa tiến vào trông thấy dáng vẻ của hắn thì khẽ thở dài một tiếng: “Đừng lo, may mắn linh hồn của Trường Tư bị Lâm Cửu Gia dùng trận pháp trói buộc ở trong cơ thể Chính Tề lại đúc thuốc cho y, hiện tại y bất tỉnh là do cơ thể quá mệt mỏi ổn định trở lại sẽ tỉnh.”
Lâm Thiên Lí gật đầu những gì ông ấy nói hắn đều hiểu, thế nhưng quan tâm quá sẽ bị loạn, nếu y vẫn chưa tỉnh lại nội tâm của hắn sẽ luôn không yên.
Chương đạo sĩ nhìn bộ dáng của hắn rồi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phu-troi-cho/603301/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.