Lâm Trường Tư bị sương mù trắng xoá bao phủ không thể trốn thoát, chỉ có thể bất lực nhìn xung quanh, nhưng mà cái gì cũng không có, vừa rồi mọi thứ cứ thế biến mất không lý do, sân nhỏ, hành lang, sĩ quan, nam nhân, Lan Nạp đều không thấy, chỉ còn khung trời trắng xoá.
Lâm Trường Tư bị vây ở bên trong có chút luống cuống, y tựa như một con ruồi nhặng không đầu nơi nơi đâm loạn, bất kể có đi như thế nào thì cũng không thể rời khỏi vực sâu trắng xoá, y vẫn luôn đi, càng đi thì càng hoảng sợ, thế giới sương trắng giống như vô hạn, y bị nhốt ở bên trong.
Loại áp lực không thể thức giấc làm người cảm thấy thật kinh khủng, Lâm Trường Tư ngồi xổm xuống trong màn sương trắng, mặc cho sương mù vô hạn cắn nuốt chính mình.
Trong xe, Bạch Luyện Phi cùng Lan Lan vẫn còn cười đùa vui vẻ ở phía trước, Đại Hắc đi đến sắc mặt có chút phiền muộn ưu thương, từ lúc bắt đầu theo đuổi Tình Tình, hắn đương nhiên có thích cô gái ấy, lần đầu tiên hắn thấy cô chỉ vừa mới tháng hai, tết âm lịch cũng chưa đến.
Hắn vừa rời khỏi cục cảnh sát vì chuyện của Li Ly, tuy rằng hắn đã không còn thích Li Ly, nhưng cô đã từng là bạn gái của hắn, cô chết, khiến hắn vô cùng khiếp sợ, không đến nổi đau khổ nhưng bi thương đau đớn vẫn phải có.
Chính là ngay lúc ấy hắn gặp được cô gái có nụ cười ôn nhu sạch sẽ ở trong trường học, sắp đến tết âm lịch mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phu-troi-cho/603274/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.