Sáng hôm sau chờ lúc mẹ Hứa tiến vào thì Lâm Trường Tư đã sốt hơn nửa đêm, cả người nóng lên, sắc mặt ửng đỏ, thần trí mơ hồ, trong miệng lẩm bẩm những từ ngữ vô cùng hỗn loạn.
Trong nhà một trận gà bay chó sủa, mời bác sĩ ở phòng y tế đến đây xem xét, vị bác sĩ kia đã làm việc ở trong thôn vài chục năm, lúc trước Lâm Trường Tư sinh cũng là do một tay ông đỡ đẻ, đời người trải qua vô cùng nhiều chuyện, đối với việc người chết sống lại ông cũng không có can thiệp vào, khi còn nhỏ Lâm Trường Tư cũng rất nghịch ngợm, gây sự với ông, nhưng mà ông cũng chỉ biết phóng túng yêu thương đứa nhỏ, cho nên hiện tại nhìn thấy y bị sốt cao như vậy, cũng tránh không được một phen lải nhải.
Nói xong, lại không thể không thở dài bất lực, buổi sáng hôm nay ông cũng đã nghe thấy chuyện hạ sính, chuyện này á hả? Cũng không thể trách ba Hứa và mẹ Hứa. Vì vậy cũng chỉ cho truyền nước biển, kê toa thuốc, sau đó lại dặn dò chăm sóc y cẩn thận rồi rời đi.
Lần ngã bệnh này của Lâm Trường Tư lúc tốt lúc xấu, cứ thế mà kéo dài tận nửa tháng, vào thời điểm khỏe lại, thì còn có thể xuống lầu phụ giúp ba mẹ Hứa, hoặc là ở trước mặt ông bà nội Hứa bán manh làm nũng, vào lúc không khỏe thì sao? Tất nhiên là sẽ nằm ở trên giường cả ngày đều không nhúc nhích, cũng sẽ không dùng bữa, ngẫu nhiên sẽ tức giận vô cớ, phát xong cơn tức thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phu-troi-cho/603220/chuong-06.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.