Hôm sau là một ngày đẹp trời, Lâm Trường Tư thức dậy sớm, ngồi ở đầu giường bật máy tính bắt đầu tìm kiếm tài liệu, kết hợp với tài liệu mượn được từ thư viện chắp vá hoàn thành hai bài luận văn, sau khi in xong trực tiếp đưa cho Chu Hành nhờ hắn giao giúp.
Lại vội vàng ăn sáng qua loa, thu dọn hành lý, nhanh chóng chạy đến ga tàu, hai giờ ba mươi chiều chuyến tàu bắt đầu khởi hành đi đến thành phố B. Lâm Trường Tư ở thành phố A cách thành phố B cũng không xa, đi tàu cũng chỉ hơn một tiếng đồng hồ. Chỉ là thành phố B cách Hứa Gia Thôn một đoạn đường dài, cho nên còn phải bắt xe khách….
Chớ đến khi tới Hứa Gia Thôn, thời gian đã là sáu giờ tối mà hiện tại trên bầu trời cũng đã tối đen. Lâm Trường Tư lục tục chia tay bác tài, vừa xuống xe thì đã nhìn thấy mẹ mình đang đứng ở dưới táng cây liễu đầu thôn, vội vàng đi qua.
“Mẹ, trời cũng đã tối, mẹ ở nhà chờ là được rồi.” Lâm Trường Tư ôm lấy vai mẹ Hứa nói lấy lòng.
“Nhóc thúi, không phải là mẹ chờ đến sốt ruột sao? Còn không bằng ra đây nhìn xem, đi thôi, về nhà nhanh chút, bà nội của con cũng đã nấu xong món ngon chờ con về đấy.” Mẹ Hứa nở nụ cười vỗ đầu con trai mình, hai mẹ con cùng nhau trở về nhà.
Vào nhà, lại bị bà nội nắm tay lôi kéo nhìn trái nhìn phải một chút, bà nội Hứa lẩm bẩm: “Cháu ngoan của nội, mới không gặp có nửa năm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phu-troi-cho/603216/chuong-02.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.