Dương Ngữ Ninh chỉ thấy thầy Hứa nằm trong vũng máu, trên bụng còn bị đâm một nhát dao, máu là từ đó mà ra. Phía bên kia, Tạ Ngôn và vợ đang ôm lấy đứa con trai trong lòng, con dao vẫn được thằng bé nắm chặt trong tay.
“Chuyện này là sao?” Dương Ngữ Ninh khó hiểu.
“Đứa bé kia bị vong nhập, ngay lúc thầy Hứa đang truy theo quỷ hồn thì nó từ bụi rậm xông ra, đâm thẳng một nhát.” Ninh Ngọc Hiên tóm tắt lại vụ việc.
Dương Ngữ Ninh đăm chiêu suy nghĩ, thầy Hứa chắc chắn đang đuổi theo một linh hồn, đứa bé kia lại bị nhập thân, lao từ bụi rậm ra. Cô ở phía này bị quỷ vỗ vai, rồi chứng kiến một con quỷ khác. Không thể có chuyện một con quỷ phân làm mấy phần hồn như vậy được. Phải biết là hồn phách một khi đã tách ra thì sẽ suy yếu đi, càng tách làm nhiều phần linh hồn càng suy yếu.
Vậy thì…
Trong đầu Dương Ngữ Ninh chợt nảy ra một suy nghĩ:
“Không chỉ có một!” Cô và Ninh Ngọc Hiên đồng thời lên tiếng.
“Như vậy thì ắt hẳn vẫn còn một kẻ đứng đằng sau chi phối, chỉ không rõ đối phương là người hay ma.”
“Thông minh!” Ninh Ngọc Hiên xoa đầu Dương Ngữ Ninh khen ngợi, cô làm động tác xua tay chê bai. Lúc này Dương Giang đã đến bên cạnh, ông thấy hành động kỳ quặc của Dương Ngữ Ninh thì vô cùng lo lắng.
“A Ninh, cháu đang nói chuyện với ai hả?”
Dương Ngữ Ninh không muốn để cậu lo lắng, cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phu-nguoi-chong-luc-nua-dem/2974187/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.