Xuân Ny nhìn thái tử bá đạo nằm thành hình chữ đại vẫn đang ngủ say trên giường, nhíu mày nói với Minh Huyên: “Vừa bẩn lại vừa mệt, ngài thích mấy cái này từ lúc nào vậy?”“Thích lâu lắm rồi, nhưng ở nhà cũng không hiểu hiện ra ngoài, bây giờ…” Dù sao cũng phải giữ lại một chút gì đó, mặc dù sau khi sống lại chỉ muốn làm cá mặn, nhưng những chuyện nằm trong khả năng cho phép của mình thì vẫn phải làm! Hơn nữa ngày ngày ăn mảnh ở trong nông trường cũng không thú vị lắm.
Xuân Ny không nói gì thêm nữa, từ sau khi tiến cung, chủ tử càng ngày càng có chủ ý, người khác đều lo lắng hoặc nhạo báng vì nàng không được thịnh sủng, nhưng nàng ấy lại phát hiện chủ tử thực sự rất vui vẻ, hình như bắt đầu từ lúc nàng biết được mình không thể nhận được sủng hạnh vì phải chăm sóc thái tử, lúc này mới thân cận với thái tử.
Hơn nữa, mỗi khi nghe thấy Nữu Hỗ Lộc thứ phi và Đồng Giai thứ phi bị đưa đến sủng hạnh, trên mặt Minh Huyên đều nở một nụ cười quái dị.
Vĩnh Thọ cung và Thái Cực điện là hai cung điện gần Dưỡng Tâm điện nhất, Minh Huyên đã từng xuyên thấu qua khe cửa vô tình nhìn thấy cảnh tượng các phi tần được quấn chặt bằng chăn bông, sau đó bị thái giám nâng đi sủng hạnh.
Chỉ cần tưởng tượng đến việc mình tr ần truồng bị nâng đến long sàng, đã có vô số nữ nhân nằm trên chiếc giường đó, có lẽ ngay cả chăn đệm cũng bị nữ nhân khác sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-xuyen-ve-trieu-thanh-lam-ca-man-nuoi-con/4317072/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.