Qua Nhĩ Giai thị nhìn chằm chằm Minh Huyên, thấy nàng toàn thân run lên mới mở miệng nói:"Tạo hóa trêu người, mặc kệ ta có đồng ý hay không, ngươi có muốn hay không thì chuyện vào cung đã định ra.”Đường cùng lắm bà mới để thứ nữ tiến cung chiếm danh phận của nữ nhi của mình. Minh Huyên hít sâu một hơi, mắt ửng đỏ ngước lên nhìn Qua Nhĩ Giai thị, nức nở nói: "Đích ngạch nương, vì sao cố tình là nữ nhi?”Qua Nhĩ Giai thị nghe vậy thì vành mắt đỏ hoe, nhớ lại cảnh tượng hòa thuận lúc hai người chọn phu tế cho nàng, bà thở dài nói:“Đúng rồi, vì sao cố tình là ngươi? Nhưng Huyên Nhi, việc đã đến nước này, ngươi.
.
.
Không thể oán trời trách đất, vào cung hầu hạ là ân tình lớn bằng trời.
Bước ra khỏi cửa này thì ngươi không thể rơi một giọt lệ nào nữa, đây là số phận của nữ nhân.”Lão Tam hỏi chuyện Tào Dần, đối phương nói không gặp người, nghe nói là hai mẫu tử đang niệm kinh, hoàng thượng thấy họ là người thành thật nên hỏi nhiều vài câu.Dù Qua Nhĩ Giai thị không cam lòng cỡ nào thì hoàng thượng muốn chọn một ưu điểm là thành thật, khiến bà không thể phản đối.Minh Huyên khép mắt lại, vùi đầu vào đầu gối của Qua Nhĩ Giai thị, khóc vô cùng thảm.Xem bộ dạng đó của Minh Huyên, bực tức trong lòng Qua Nhĩ Giai thị vơi đi nhiều.
Tam nha đầu xưa nay cẩn thận gan nhỏ, việc hôn nhân với Phú Sát gia là tự nàng chọn trúng, thật sự là tạo hóa trêu người!Minh Huyên khóc xong Qua Nhĩ Giai thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-xuyen-ve-trieu-thanh-lam-ca-man-nuoi-con/4317035/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.