Dằn vặt một đêm, mãi đến tận mặt trời lộ ra, Linh Thứu mới nặng nề ngủ, sau đó liền ngủ đến buổi chiều.
Mơ mơ màng màng mở mắt ra, khẽ động, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức không thôi, phía dưới sưng làm cho nàng cảm giác có chút không khỏe, đột nhiên nhớ tới đêm qua Mộ Hàn hắn...
Linh Thứu trong nháy mắt liền tỉnh táo, không nhịn được đỏ mặt, quá xấu hổ a... Nghĩ đến, cầm chăn liền hướng trên đầu mình trùm kính.
"Ha..." bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ.
Linh Thứu ngẩn người, lò đầu ra, đập vào mắt chính là ánh mắt buồn cười của Mộ Hàn đang nhìn mình.
Linh Thứu nhất 囧: "A?Mộ Hàn? Chàng không đi lâm triều sao?"
"Đi rồi." Lãnh Mộ Hàn đưa tay nặn nặn gương mặt của Linh Thứu. "Chỉ là nhớ nàng, vì lẽ đó nhanh chóng trở lại."
Trong hoàng thất, vị trí Thái tử này của hắn làm cho hắn trở thành tầm ngắm của, hắn luôn bị bọn đệ đệ thiết kế hãm hại, lần lượt trong hiểm cảnh mà cầu sinh, cho tới bây giờ ứng đối như thường, nó có thể trở nên mạnh mẽ đồng thời cũng làm cho trái tim hắn càng thêm lạnh lẽo lãnh đạm.
Nếu như không phải gặp Linh Thứu, hắn nghĩ, hắn khả năng vĩnh viễn đều sẽ không biết, nguyên lai hắn cũng có thể trôi qua rất vui vẻ như thế, mà vui sướng này lại là cực kỳ đơn giản như vậy, chính là nhìn nàng tỉnh lại, nhìn nàng mở mắt ra người thứ nhất nhìn chính là chính mình.
"Linh Nhi, nếu như có thể vẫn như vậy, dù cho không cần vị trí Thái tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-trong-sinh-ai-dam-dung-den-phu-quan-ta/1249167/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.