Mãi đến tận bóng lưng Nguyệt Dung biến mất ở trong tầm mắt Linh Thứu, Linh Thứu lúc này mới đứng dậy đem quần áo trên mặt đất lấy lên.
Vết thương trên người còn có chút đau đớn, chỉ là hôm qua được Mộ Hàn giúp nàng chữa thương, đã tốt lắm rồi, còn lại, bản thân nàng nhịn một chút liền được, dù sao những vết thương này so với trước đây bị thương không đáng kể chút nào.
Nhìn trên y phục vết máu đã khô. Linh Thú thẳng thắn đi thẳng tới tủ quần áo của Mộ Hàn, từ bên trong chọn một bộ quần áo nhỏ khoác ở trên người, mặc xong sau đó còn ngữi một chút, ân, không sai, có mùi vị của Mộ Hàn.
Nhìn về hướng cửa một chút, Linh Thứu không nhịn được cười như việc trộm thực hiện được, muốn cướp nam nhân của nàng? Muốn để nàng biết khó mà lui? Hừ! Không có cửa đâu! Liền cửa sổ cũng không có!
"Ngươi tựa hồ rất đắc ý?" giữa lúc Linh Thứu tâm tình thật tốt, đột nhiên truyền tới một âm thanh, Lãnh Mộ Hàn từ ngoài cửa liền tiến vào.
Linh Thứu nhất 囧, hắn nhìn thấy bao nhiêu? Là từ lúc nàng bắt đầu lừa gạt Nguyệt Dung? Vẫn là từ lúc nàng mặc quần áo a? Hoặc là từ lúc nàng bắt đầu cười gian.
Bất quá những điều kia cũng không đáng kể, rất nhiều chuyện nàng sẽ không nói trước, nhưng nàng cũng không muốn nghĩ tới giấu hắn. Linh Thứu cười cười. "Mộ Hàn, ngươi trở về."
Lãnh Mộ Hàn sắc mặt nhìn qua hơi khác thường, kỳ thực hắn rất sớm đã trở về, liền không khéo nghe được nàng với Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-trong-sinh-ai-dam-dung-den-phu-quan-ta/1249132/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.