"Đưa cho ta nhìn một chút đi."Linh Thứu cười nhạt nói.
Lão nhân nói được một tiếng, cũng không hỏi thêm cái gì, trước tiên lấy đại khái hai mươi tấm cho Linh Thứu.
Linh Thứu từ giữa cầm lên một tờ, dùng tay chạm nhẹ nhàng ở phía trên một chút, lại lật lên nhìn, trong đầu nhớ lại tri thức Quỹ lão đầu dạy nàng, giấy vàng chính diện muốn lông mà không trát, dễ dàng vẽ bùa, mặt trái muốn trơn mà không dầu, tay dễ dàng ném ra, màu sắc phải vàng mà có thể nhìn xuyên qua, tính chất mềm mại lại dẻo dai.
Dựa vào những điểm này mà xem, giấy vàng này không tính là tuyệt đỉnh, cũng có thể coi như là không sai.
"Lão bản, hơn hai trăm tấm này ta muốn hết." Linh Thứu nói xong, bé trai vốn một bên ngoan ngoãn nhìn gia gia bán đồ liền oa lên một tiếng. "Gia gia, gia gia! Tỷ ấy muốn hơn hai trăm tấm a! Mười tấm một văn, hơn hai trăm tấm thì có hai mươi mấy văn! Thêm vào tiền chúng ta giữ lại, ngày hôm nay có thể mua thuốc cho bà nội rồi!"
Linh Thứu nhìn sang, bé trai kia chính là nói đến cao hứng, lão nhân cả kinh, nghiêm mặt liền quát bé trai: "Không được không lễ phép."
Bé trai sững sờ, lúc này mới phát hiện mình cao hứng quá mức, trong lúc nhất thời đã quên, nhanh chóng sợ sệt mà cúi thấp đầu: "nga". Sau đó lặng lẽ ngẩng đầu thật nhanh liếc mắt nhìn sắc mặt của Linh Thứu.
Lão nhân đang muốn thay tôn tử xin lỗi, Linh Thứu liền cười cợt. "Không ngại, lão bá không cần chú ý."
Giọng nói thân thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-trong-sinh-ai-dam-dung-den-phu-quan-ta/1249114/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.