Linh Thứu nghe các nàng nói ngươi một câu ta một câu, đúng là không có cảm giác gì, tình thân, nàng đã sớm không hy vọng xa vời, ở ngày đại hôn của con gái để con gái mình chọn nữ nhân cho phu quân, chuyện như vậy các nàng đều nói tới như chuyện đương nhiên vậy, còn có chuyện gì các nàng không làm được?
Coi như nàng là phế vật không có cách nào tu luyện, nhưng máu mủ tình thâm, vì sao mọi người không ai quan tâm lo lắng cho nàng, mà lại căm ghét xem thường nàng đến thế. Đưa nàng ném vào Phế viện hơn mười năm, không ai để ý sự sống chết của nàng, lẽ nào mặt mũi so với tình thân quan trọng hơn sao?
Nếu không phải là Lãnh Trạch Phong bài cục muốn vận dụng quân cờ là nàng đây, có thể nàng đến nay vẫn còn ở trong Phế Viện kia, đến hiện tại còn không cho phép được xuất hiện trước mặt người đời đâu.
Kiếp trước nàng cố niệm tình thân, nhưng không có nghĩa là kiếp này nàng cũng bị người bài bố, nhẫn nại của nàng sớm bị cái gọi là tình thân này vô tình chà sáng, mơ hồ, trong lòng Linh Thứu đã có dự định, huống hồ chính là không vì bản thân nàng, cũng phải vì Mộ Hàn mà trở nên mạnh hơn, đời này nàng chỉ vì hắn mà sống.
Nghĩ như vậy, Linh Thứu liền cảm thấy không cần thiết lại nghe các nàng phí lời, nhìn về nha hoàn bên người lạnh lùng nói: "Còn không đi, làm lỡ giờ lành ngươi gánh nổi trách nhiệm không?"
Lời này vừa nói ra, mấy người Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-trong-sinh-ai-dam-dung-den-phu-quan-ta/1249094/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.