Editor: Hy
Hôm sau
Một nhà Mộ Dung Hiện tìm thấy chiếc giày của Mộ Dung Thất bên bờ sông, sau đó người của nha môn cũng tới nói:
"Có thể là do hôm qua, đêm đen gió lớn, lại còn có tuyết rơi.
Mộ Dung Thất chắc đã không cẩn thận ngã xuống nước rồi, nếu không cũng sẽ không đánh rơi một chiếc giày, bên bờ sông còn có dấu vết trượt xuống."
"A!" Một nhà phụ nhân nghe xong, nhát mắt kinh ngạc: "Như thế nào... Như thế nào lại có chuyện này được! Đang yên đang lành, làm sao lại ngã xuống nước!"
Mộ Dung Hiện vội vàng túm lấy người của nha môn, vừa khóc vừa nói: "Đại nhân, đại nhân, xin các ngài phải tìm được thi thể của thất muội nhà ta! Có thể nào tìm thấy trước đêm nay được không!"
"Cô nương, chúng tôi hiểu tâm tình của cô. Nhưng... thi thể của người bị đuối nước sẽ nổi lên mặt nước theo dòng chảy, cũng không biết sẽ trôi tới đâu.
Bọn ta sẽ mau chóng đi tra! Nhưng trong đêm nay, chỉ sợ không có khả năng tìm thấy thất muội của ngươi!"
Người của nha môn lại nói: "Xin mọi người nén bi thương!"
"Xong rồi... Xong rồi..." Đêm qua lúc hán tử trở về, 9 lượng bạc tiền cọc kia đều đã thua hết sạch rồi.
Hiện tại biết đi nơi nào tìm thất muội, đêm nay biết kiếm ai đưa đi thay đây!
Hán tử khóc không ra nước mắt nói:
"Vậy các người còn không mau đi tìm, các người không phải người của nha môn sao! Ngay cả một người mất tích cũng không tìm thấy.
Chúng ta sống phải thấy người, chết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-nha-ta-muon-mau-bang-tu-quy/273011/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.