Editor: Hy
"..." Hạ Thất Thất nghe những lời phụ nhân nói, liền cảm thấy đau đến xé lòng, so với cơn đau trên cơ thể còn lớn hơn.
Cô nhận ra, cảm giác này là đau lòng, là hận đến tận đáy lòng.
Thế nhưng Hạ Thất Thất cũng hiểu rõ, ở thời điểm không biết rõ bất cứ chuyện gì, cô không thể hành động thiếu suy nghĩ, cô cần phải biết bây giờ là thời đại nào, nơi này là đâu.
Bên cạnh đó còn chuyện cơ thể của cô hiện tại và Mộ Dung Thất, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
"Xin hỏi... Con có thể... rửa... rửa mặt không!"
"A..." Phụ nhân nghe Mộ Dung Thất nói liền nổi giận:
"Rửa mặt cái gì, sao không tự mình đi lấy nước đi!
Xem ra ngươi thật sự điên rồi! Từ trước tới giờ đều là ngươi múc nước tới hầu hạ ta và cha ngươi, bây giờ đầu óc không thanh tỉnh, lại dám bảo lão nương múc nước tới cho ngươi?"
Hạ Thất Thất không nhiều lời nữa, muốn đứng dậy đi múc nước.
Thế nhưng vừa đặt chân xuống dưới giường, cô liền cảm thấy như bị vạn kim đâm đến xương, cả người đều đau nhức, giống như cơ thể này không phải là của mình vậy.
Cô muốn nhìn thử xem cơ thể này trông như thế nào, vậy nên cố nhịn đau, từng bước một đi ra ngoài.
Mộ Dung Thất này rốt cuộc là ai? Trông như thế nào?
"Ngươi muốn làm gì!" Thấy Mộ Dung Thấy muốn đi, phụ nhân nóng nảy: "Ngươi đừng có mà chạy loạn!"
Những lời hán tử nói, phụ nhân từ trước tới nay đều tin tưởng không nghi ngờ, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-nha-ta-muon-mau-bang-tu-quy/273008/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.