Lạc Thanh Hàn chỉ cảm thấy cơn giận dâng trào trong l*иg ngực. 
Lần trước đi săn không gϊếŧ được hắn, vậy lần này đổi thành hạ độc sao? 
Bọn họ thật sự muốn hắn chết thế à? 
Tiêu Hề Hề nằm trong lòng Lạc Thanh Hàn, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hơi thở yếu ớt. 
Như thể sẽ ngừng thở bất cứ lúc nào. 
Lạc Thanh Hàn muốn mắng nàng tại sao lại ham uống ly rượu kia? Nhưng thấy dáng vẻ đau đớn của nàng lại không nói được gì. 
Thái y chốc lát đã tới. 
Ông bắt mạch cho Tiêu Hề Hề, kiểm tra rượu còn lại trong ly, nghiêm túc nói. 
"Trong rượu này có kịch độc, nhưng không biết là độc gì, trước hết thần kê một ít thuốc cho Tiêu lương đệ để người nôn hết rượu độc ra ngoài." 
Khi biết trong rượu thật sự có độc, mọi người đồng loạt nhìn Đại hoàng tử Lạc Dạ Thần. 
Lạc Dạ Thần lúc này hoàn toàn hoảng loạn. 
Y chỉ muốn làm Tam hoàng đệ mất mặt, chưa từng nghĩ đến việc hạ độc gϊếŧ hắn. 
Nhưng mọi người đều thấy ly rượu độc là do y đưa. 
Bây giờ dù có nhảy xuống sông cũng rửa không sạch! 
Thái y bưng thuốc sắc xong cho Tiêu Hề Hề uống. 
Chén thuốc đen sẫm, còn tỏa ra mùi đắng nồng nặc. 
Tiêu Hề Hề vùi đầu vào ngực Lạc Thanh Hàn, không chịu uống thuốc. 
Lạc Thanh Hàn trực tiếp nhận lấy chén thuốc, một tay vòng qua cổ nàng, cố định cằm nàng, ép nàng há miệng, tay còn lại đổ thuốc vào miệng nàng. 
Động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/3460427/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.