Sau khi Tần Hoàng Hậu trở lại Tiêu Phòng Điện, thì biết được Hoàng Đế muốn bà đi chùa Quang
Chiếu cầu phúc.
Bà biết Hoàng Đế đây là cố ý muốn đem bà đu ổi đi cho khuất mắt.
Hiện tại ông ta ngay cả nhìn bà một cái cũng không muốn.
Vừa hay bà cũng không muốn nhìn thấy ông.
Nếu cả 2 đã chán ghét lẫn nhau, không bằng tá ch nhau ra.
Chỉ là khi nhớ đến huynh trưởng cùng cháu trai sắp bị xử t ử hình, trong lòng Tần Hoàng Hậu vẫn cảm
thấy vô cùng khó chịu.
Đường đường là Hoàng Hậu 1 nước, quyền lực trong tay, cao cao tại thượng. Nhưng ngay cả người
thân của mình cũng không thể bảo vệ được. Nực cười biết bao? Lại đáng thương biết bao?
Trân Châu phát hiện ánh mắt Tần Hoàng Hậu lại đỏ hoe, nhịn không được tiến đến an ủi:
- Nương nương, người cũng đã cố gắng hết sức, xin hãy cố nén đau thương.
Tần Hoàng Hậu hít sâu một hơi, cố gắng duy trì hình tượng tôn nghiêm của 1 vị hoàng hậu.
- Ngươi đi thu dọn đồ đạc, sáng mai chúng ta sẽ đi đến chùa Quang Chiếu.
- Dạ!
Kể từ khi Tần Hoàng Hậu rời khỏi Thanh Ca Điện, tâm tình Lạc Thanh Hàn vẫn luôn không tốt.
Mọi người không ai dám hỏi, chỉ có thể thật cẩn thận hầu hạ.
Ngay cả Tiêu Hề Hề cũng trở nên ngoan ngoãn, hiểu chuyện hơn rất nhiều.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, Tiêu Hề Hề cùng Lạc Thanh Hàn lên giường đi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3353048/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.