Mẹ đẻ của Lạc Vân Hiên là Nhu Tần.
Sau khi sinh con, cơ thể Nhu Tần còn lưu lại mầm bệnh, không thể tiếp tục thị tẩm. Những năm gần đây,
thân thể càng ngày càng suy yếu. Hơn nữa xuất thân thấp kém, lại không có được sủng ái, khiến cho bà ở
hậu cung cảm giác tồn tại rất thấp.
Bình thường bà đều sống ẩn mình trong Nghinh Phúc Cung, nếu không thật sự cần thiết thì cũng rất hiếm
khi ra ngoài gặp ai.
Khi biết nhi tử của mình được sắc phong làm U Vương, còn phải đi U Vân Quận xa xôi nghèo khó, trong
lòng Nhu Tần đương nhiên khó chịu. Nhưng bà tự biết bản thân không được sủng ái, nên cũng không dám đi
cầu xin Hoàng Đế. Vậy nên bà chỉ có thể lén lút cho người đưa vài thứ cho Lạc Vân Hiên.
Ngày Lạc Vân Hiên lên đường, Nhu Tần một mình trốn trong phòng âm thầm khóc suốt đêm.
Ngày hôm sau, cung nữ nhìn thấy đôi mắt Nhu Tần vừa đỏ vừa sưng, bị dọa cho giật nảy mình:
- Nương nương, người đây là..
Nhu Tần dửng dưng nói:
- Không có việc gì. Mau hầu hạ bổn cung rửa mặt.
Cung nữ thấy bà không muốn nói, nên không dám hỏi nhiều, cung kính hầu hạ bà rửa mặt thay quần áo.
Sau đó, Hoàng Đế lại liên tiếp ban ra 2 đạo thánh chỉ.
Đầu tiên là bãi bỏ chức quan của Tần Liệt, giáng hắn cùng với Tần Văn xuống làm thường dân, ba ngày sau
chặt đầu thị chúng ở Ngọ Môn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3353045/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.