Lúc này trời đã tối, nơi này hoang vu vắng vẻ, chung quanh không bóng người.
Đổng Minh Xuân cầm lồng đèn bước nhanh vào bát giác đình.
Dưới ánh sáng lờ mờ của lồng đèn, ông phát hiện ký hiệu mũi tên trên cột.
Ông do dự một lúc, vẫn quyết định đi theo hướng mũi tên chỉ.
Phía trước là một khu rừng nhỏ.
Trong rừng tối đen như mực, không thấy rõ được gì, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng động vật nhỏ chạy qua.
Đổng Minh Xuân thận trọng đi về phía trước, vô cùng sợ hãi, tay cầm lồng đèn run lên.
Đúng lúc này, một hắc y nhân từ trên trời đáp xuống, cầm đao chém về phía Đổng Minh Xuân!
Đổng Minh Xuân từng học cưỡi ngựa bắn cung khi còn trẻ, nhưng sau khi làm quan văn nhiều năm, ông sớm đã quên kỹ thuật cưỡi ngựa bắn cung rồi, cộng thêm tuổi đã lớn, phản xạ kém hơn khi còn trẻ.
Ông cảm nhận được gió lạnh thổi qua đầu, trực giác của ông mách bảo có nguy hiểm, phải tránh đi, nhưng tốc độ phản ứng của cơ thể không theo kịp tốc độ phản ứng của não.
Ông bàng hoàng đứng đó.
Mắt thấy đao sắp bổ xuống đầu, chợt có ánh kiếm cắt qua, ngăn cản một đao chí mạng của hắc y nhân.
Vũ khí va chạm giữa không trung, phát ra âm thanh chói tai.
Triệu Hiền với năm Ngọc Lân vệ đến kịp lúc, bảo vệ Đổng Minh Xuân.
Hắc y nhân đáp xuống đất, nhanh chóng lùi lại, đồng thời huýt sáo.
Tiếng huýt sáo gọi thêm ba hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061823/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.