Thấy ánh mắt Thái tử ngày càng u ám, khát vọng sống sót mãnh liệt làm nàng tức thì động não, xem ra Thái tử không thích cách xin lỗi này, nàng phải đổi cách khác!
Tiêu Hề Hề giơ tay, nắm ống tay áo của hắn lắc lắc.
"Điện hạ đừng giận mà ~"
Lạc Thanh Hàn hất tay nàng ra, không muốn để ý đến nàng.
Tiêu Hề Hề lại kéo ống tay áo của hắn, lần này nắm chặt hơn một chút.
Lạc Thanh Hàn giựt hai lần cũng không giựt ra được, lạnh lùng nói "Buông ra."
Tiêu Hề Hề tinh ý nhận ra dù gương mặt đẹp trai của Thái tử vẫn nghiêm nghị, nhưng lạnh lùng giữa hai lông mày đã tiêu tan một chút.
Xem ra chiêu làm nũng này có tác dụng rồi!
Tiêu Hề Hề vui mừng, dứt khoát vồ tới, ôm eo của Thái tử, đầu vùi vào ngực hắn dụi qua dụi lại.
Thân thể Lạc Thanh Hàn cứng đờ.
Hắn cảm giác được thân thể mềm mại của nữ nhân trong lòng, muốn đẩy ra nhưng lại có chút không nỡ.
"Đứng dậy." hắn bực bội nói.
Tiêu Hề Hề ăn vạ "Không dậy, không dậy."
Lạc Thanh Hàn bị nàng chọc tức, trực tiếp nắm cánh tay nàng kéo manh.
Vị trí của hai người bất ngờ bị đảo ngược.
Đợi Tiêu Hề Hề nhận ra, nàng đã bị Thái tử đè dưới người.
Nàng mở to mắt hạnh "Điện hạ?"
Lạc Thanh Hàn đến gần nàng, gương mặt đẹp trai hơi tức giận, giọng nói cũng lộ ra tiếng nghiến răng.
"Nàng rốt cuộc muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061749/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.