Chương trước
Chương sau
Editor: Miacheg

Ty Trúc cho rằng Thái Tử chắc chắn sẽ từ chối, dù sao đó cũng là chiếc cốc mà Tiêu lương đệ đã uống, có nước bọt dính lên đó, Thái Tử nhất định sẽ không thích.

Hơn nữa trà còn cho thêm sữa đặc cùng mật ong, khẳng định vị rất kỳ quái, Thái Tử làm sao có thể uống?

Tuy nhiên.

Thái Tử mặt không đổi sắc, nhếch môi, theo động tác Tiêu lương đệ đưa tới, nhấp một ngụm nhỏ trà sữa trong cốc.

Tiêu Hề Hề háo hức hỏi: "Thế nào? Có ngon không?"

Lạc Thanh Hàn: "Ngon."

Thực ra hắn không quen với cách uống kỳ lạ này, nhưng hắn nhớ rõ những lời hôm qua Tiêu lương đệ nói.



Chia sẻ đồ ăn là cách nàng biểu hiện thành ý, hắn thích thiện ý đó, hắn muốn nàng cảm thấy vui vẻ.

Quả nhiên...

Tiêu Hề Hề nhận được lời khẳng định của hắn, liền như trúng giải lớn cảm thấy rất hạnh phúc.

"Thiếp cũng thấy trà sữa siêu ngon! Bảo Cầm, đổ bát sữa này vào ấm trà, từ nay về sau ta sẽ uống như thế này."

Bảo Cầm liếc nhìn Ty Trúc sắc mặt khó coi, cười nói: "Vâng."

Tiểu chủ thật lợi hại, đạp ngã đối thủ dễ như trở bàn tay, có thủ đoạn và tâm kế như vậy, quả thực là ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Thái Tử Phi!

Tiêu Hề Hề cầm ấm trà sữa, tiếp tục nghe Thái Tử giảng.

Có đồ ăn ngon còn được nghe kể chuyện.

Đây đúng là cuộc sống đơn giản trong mơ của nàng.

Bảo Cầm mở nắp ấm trà, từ từ đem sữa đặc rót vào.

Nhìn cảnh này, Ty Trúc cảm thấy đau lòng và khó chịu.

Đây chính là những giọt sương nàng vất vả thu được, là trà thượng hàng nàng đã mang hết tâm tư ra để nấu, nàng hoàn toàn cho rằng có thể lấy lòng được Thái Tử.

Kết quả Thái Tử đến liếc nhìn nàng một cái cũng không có, ngược lại còn để Tiêu lương đệ làm lãng phí tâm huyết của nàng!



Nàng không hiểu, trừ bỏ xuất thân kém một chút, nhưng những phương diện khác đều không thua kém Tiêu lương đệ, vì sao Thái Tử lại không chú ý đến nàng?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tần Cảnh Ký
2. Trời Sinh Thích Em
3. Chạy Nạn Không? Ta Có Bàn Tay Vàng!
4. Tiểu Thư Tình
=====================================

Chẳng lẽ Thái Tử thật sự chỉ yêu một mình Tiêu lương đệ?

Ty Trúc nhanh chóng phản bác suy nghĩ này.

Không có khả năng!

Giống như đối với quạ đen, trên đời này không có nam nhân nào không yêu mỹ nữ.

Nguyên nhân khiến Thái Tử coi trọng nàng ta, hẳn là do Tiêu lương đệ dùng thủ đoạn quyến rũ, thu hút ánh mắt của hắn.

Chỉ cần Tiêu lương đệ trở nên xấu xí, sẽ không có cách nào để mê hoặc Thái Tử điện hạ.

Thấy đã gần trưa, Ty Trúc cẩn thận cất lời, thanh âm mềm mại ngọt ngào.

"Điện hạ, bữa trưa Ngài muốn ăn gì?"

Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt nói: "Tuỳ ý, thanh đạm chút là được."

Ty Trúc nhìn về phía Tiêu lương đệ.

"Còn người thì sao, Tiểu chủ?"

Tiêu Hề Hề không chút do dự nói: "Ta muốn ăn thịt!."

Ty Trúc hơi mỉm cười: "Được, nô tỳ lập tức đi chuẩn bị."

Nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt nàng biến thành nụ cười chế nhạo khi rời khỏi.

Nàng hừ nhẹ nói: "Thích ăn thịt phải không? Vậy ta cho ngươi ăn đủ, chờ ngươi béo như heo, xem Thái Tử điện hạ còn sủng ái ngươi không? Đến lúc đó sợ là vừa nhìn thấy người liền hết muốn ăn."

Hôm nay cơm trưa vô cùng phong phú, trong hai mươi món hơn phân nửa là thịt mỡ.

Ty Trúc không sợ Thái Tử trách phạt, dù sao cũng là Tiêu lương đệ chủ động yêu cầu ăn thịt, cho dù hắn không hài lòng, cũng sẽ khó chịu về phía Tiêu lương đệ.

Nhìn thấy nhiều đồ ăn ngon trước mặt, Tiêu Hề Hề hai mắt sáng lên, miệng chảy nước miếng điên cuồng.

Đây là bữa ăn phong phú nhất mà nàng được ăn trong hai ngày qua!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.