Hai người phối hợp ăn ý, bầu không khí vô cùng hoà thuận.
Nếu ai không biết, nhìn thấy cảnh tượng này, còn tưởng rằng đây là một cặp vợ chồng son mới cưới.
Dáng vẻ thân mật đó, như không bận tâm đến mọi người xung quanh, dù họ muốn xen vào nhưng không thể tìm được kẽ hở.
Tuệ Tương vô cùng sửng sốt.
Nàng đã hầu hạ Thái Tử điện hạ hơn ba năm, nàng biết rõ điện hạ là người như thế nào, hắn đặc biệt thích yên tĩnh nhất là khi xử lý công vụ, ghét nhất bị quấy rầy.
Nhưng hiện tại, Thái Tử điện hạ lại có thể dung túng Tiêu lương đệ lật xem tấu chương, còn kiên nhẫn giải thích nội dung trong tấu chương.
Đây tuyệt đối không phải thái độ nên có đối với một Tiêu lương đệ!
Lúc này, một tiểu thái giám đi nhanh đến hành lang, quỳ xuống hướng Thái Tử hành lễ, cung kính.
"Khởi bẩm Thái Tử điện hạ, Bạch trắc phi cầu kiến."
Lạc Thanh Hàn không ngẩng đầu lên nói: "Không gặp."
"Vâng."
Tiểu thái giám xoay người rời đi, ra khỏi Lân Đức Điện, ở cửa gặp được Bạch trắc phi.
Hắn tiến lên chắp tay hành lễ chào hỏi: "Nương nương, Thái Tử điện hạ đang bận, hiện tại không tiện gặp người, phiền người trở về."
Bạch trắc phi cắn môi, yếu ớt cầu xin: "Ta chỉ muốn gặp điện hạ, chỉ cần thấy Ngài ấy khoẻ mạnh, ta sẽ rời đi."
Tiểu thái giám khó xử nói: "Điện hạ thật sự rất bận, nô tài không thể làm chủ."
Liễu Nhứ tức giận nói: "Ngươi đừng gạt chúng ta, vừa rồi ra còn nghe nói Tiêu lương đệ được điều đến Lân Đức Điện, nếu Tiêu lương đệ có thể gặp Thái Tử điện hạ, vì sao nương nương của ta không thể? Chẳng lẽ Trắc phi nương nương của ta không sánh bằng một Tiêu lương đệ sao?"
Tiểu thái giám không trả lời, chỉ có thể chắp tay cúi đầu nhận tội.
Liễu Nhữ không chịu bỏ qua, còn cùng tiểu thái giám tranh cãi.
Bạch trắc phi nhìn cánh cổng Lân Đức Điện trước mặt, trong lòng vô cùng chua xót cùng ai oán.
Từ nhỏ vì sức khỏe của nàng không được tốt nên gia đình nàng rất quan tâm đến nàng, khi nàng quyết định tham gia tuyển tú, những trưởng bối đều cực lực khuyên can, chính nàng là người nhất quyết tiến cung gả cho Thái Tử.
Trên thực tế, nàng đã biết Lạc Thanh Hàn từ trước khi vào cung.
Khi đó, Lạc Thanh Hàn chỉ là tam hoàng tử, hắn đi học ở Thái Học, phụ thân của Bạch trắc phi là thầy giáo ở Thái Học. Lạc Thanh Hàn thường xuyên đến thăm cha của nàng khi còn là học sinh, hỏi ông ấy bài tập về nhà, thường xuyên qua lại nên Bạch trắc phi mới chú ý tới thanh niên trẻ tuấn tú này.
Lúc đầu, nàng bị thu hút bởi vẻ ngoài nổi bật của hắn, sau đó dần yêu hắn.
Bất chấp sự phản đối của gia đình, nàng nhất quyết tham gia tuyển tú, tiến cung trở thành phi tần của Thái Tử.
Thái Tử bản tính lãnh đạm, mỗi ngày bận rộn công việc, rất ít đặt chân đến hậu viện, nhưng dù vậy hắn vẫn thỉnh thoảng sẽ đến Ngọc Liên điện thăm Bạch trắc phi, biết nàng thân thể không tốt còn cố ý kêu thái y hoàng gia đến điều trị cho nàng.
Bạch trắc phi cho rằng, cho dù Thái Tử cưới rất nhiều nữ nhân, nhưng nàng ở trong lòng hắn so với người khác không giống nhau.
Hắn đều lạnh lùng với những nữ nhân khác.
Sự dịu dàng của hắn nên chỉ thuộc về một mình nàng.
Nhưng bây giờ, Thái Tử đã trao sự dịu dàng của mình cho một nữ nhân khác, thậm chí bây giờ nàng còn không có tư cách đặt chân đến Lân Đức Điện để nhìn thấy Thái Tử.
Tiêu lương đệ đã thay thế nàng và trở thành nữ nhân đặc biệt nhất trong trái tim của Thái Tử.
Bạch trắc phi cảm giác đau đớn trong lòng.
Những ngón tay giấu trong ống tay áo từng chút siết chặt lại.
Móng tay của nàng đâm vào lòng bàn tay đau đớn.
Liễu Nhứ cùng tiểu thái giám nói hồi lâu, vẫn như cũ không thể thay đổi kết quả.
Cho dù không muốn nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ.
Nàng quay đầu tìm Bạch trắc phi lại thấy Bạch trắc phi hốc mắt đã đỏ hoe.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]