Editor: Miacheg
Khi mọi người vẫn đang thắc mắc, Lạc Dạ Thần đã đi đến cửa Minh Quang Cung.
Thị vệ canh cửa nhắc nhở: "Điện hạ hiện tại không có ở đây."
Lạc Dạ Thần sắc mặt tối sầm lại, như thể tất cả mọi người trên thế giới đều nợ hắn hàng triệu bạc.
Hắn hung hăng nói: "Ta chờ hắn ở đây không được sao?"
Thị vệ hoảng sợ, vội vàng nói: "Được, được Ngài cứ tự nhiên."
Lạc Dạ Thần tức giận quay người lại, đúng lúc nhìn thấy Tiêu Lương đệ đang đứng bên cạnh.
Hắn lập tức nhận ra nàng.
Trong bữa tiệc mừng thọ của Hoàng Hậu, chính nàng đã giật rượu mà hắn dâng cho Thái Tử, sau khi uống, nàng thậm chí còn nôn ra máu tại chỗ, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Sự kiện đó đã để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn, đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ ràng.
Lạc Dạ Thần tức giận nói: "Tại sao ngươi lại ở đây?"
Tiêu Hề Hề chớp mắt: "Có lẽ là do số phận."
Lạc Dạ Thần cười nhạo: "Ngươi là nữ nhân của Thái Tử, ta không dám dính líu với ngươi."
Tiêu Hề Hề tò mò hỏi: "Ngài là tới chịu đòn nhận tội sao?"
Lạc Dạ Thần giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức bùng nổ.
"Ta không có! Đùa gì chứ? Ta đường đường là Đại hoàng tử, thân phận cao quý, ta làm sao có thể tự nhận tội với người khác?"
Tiêu Hề Hề ngoan ngoãn hỏi: "Vậy Ngài vác theo cành mận gai làm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061603/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.