Tiêu Hề Hề dùng sức nhảy xuống xe ngựa, đứng ở ven đường, gió đêm thổi qua có chút lạnh, trong đầu cơn buồn ngủ còn lưu lại hoàn toàn bay đi mất.
Thường công công cầm theo đèn lồng ở phía trước dẫn đường, hắn vừa đi vừa hỏi: "Người rốt cuộc đã ngủ bao lâu vậy?"
Tiêu Hề Hề ngượng ngùng nói: "Trên đường quá nhàm chán, ta ngồi một mình ở trong xe không có việc gì làm, chỉ có thể ngủ."
Chung quy nàng là ngủ suốt chặng đường!
Thường công công cảm thấy bội phục nàng sâu sắc.
Tuy nói mặt đường so với đường núi muốn bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng rốt cuộc cũng không thể nói mượt như nhung, xe ngựa chạy nhiều ít đều có điểm xóc nảy, người bình thường rất khó ngủ lâu như vậy, cũng chỉ có Tiêu lương đệ kỳ nhân, có thể ngủ suốt một ngày.
Nhìn tư thế ngủ của nàng vừa rồi, nếu hắn không tới đánh thức, khả năng nàng còn có thể tiếp tục ngủ thêm nữa.
Thường công công thấp giọng dặn dò: "Thái Tử điện hạ nói thân phận người phải bảo mật, cho nên nô tài ở bên ngoài không thể xưng hô với người Tiêu lương đệ, người nên lấy cho mình một cái tên khác."
Tiêu Hề Hề suy nghĩ hồi lâu liền nói: "Ngươi kêu ta Tiêu Tây đi."
"Dạ, nô tài cả gan xưng hô người một tiếng Tiêu Tây."
Hai người một trước một sau tiến vào phòng cho khách.
Lạc Thanh Hàn lúc này đang ở cùng Nhiếp Trường Bình cùng thiếu phó, thiếu bảo thương lượng sự tình.
Hắn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061475/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.