Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt hỏi: "Cho nên từ ngày nàng vào cung tuyển tú đã bắt đầu trù tính để tiếp cận ta?"
Tiêu Hề Hề có chút chột dạ, nhỏ giọng đáp: "Phải."
Lạc Thanh Hàn nhìn về phía nàng hồi lâu, dường như đang nhìn nhận lại nữ nhân trước mặt này.
Hắn luôn cho rằng đối phương là kiểu ngốc bạch ngọt, liếc mắt một cái có thể nhìn thấu, giờ nghĩ lại xem ra đã đánh giá thấp nàng rồi.
Tiêu Hề Hề không dám nhìn biểu tình của người đối diện.
Nàng vì có mục đích nên cố tình tiếp cận Lạc Thanh Hàn. Hắn hiện tại đã biết chân tướng, chắc hẳn sẽ vô cùng thất vọng đúng không?
Nàng cúi đầu xuống, giống như đứa trẻ nhỏ vừa làm sai chuyện, nhìn đáng thương vô cùng.
Thật lâu sau, Lạc Thanh Hàn mới chậm rãi mở miệng: "Nhiệm vụ của sư môn có kỳ hạn không?"
Tiêu Hề Hề lắc đầu: "Không có."
"Không có thì tốt, phụ hoàng hiện giờ chính trực tráng niên, trong khoảng thời gian ngắn ta chưa thể kế vị, nàng hiểu chứ?"
Tiêu Hề Hề gật đầu: "Thiếp hiểu, việc này không vội được."
Lạc Thanh Hàn nhấp ngụm trà, dời câu chuyện: "Ta hôm nay tra về vụ rượu độc ra được một chuyện."
Tiêu Hề Hề thuận thế hỏi: "Tra ra gì vậy?"
"Triệu Hiền phát hiện ra trong rượu không có độc, là chén rượu của ta bị bôi độc. Ta liền truy tìm những người có khả năng tiếp xúc qua chén rượu, từng người đều điều tra dò hỏi, cuối cùng ra được một cái tên Đàm Hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/3061344/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.